Mẹ kéo vội Philip lên, nhìn mặt cậu, rồi hỏi:
– Ồ, ai dạy cho em những suy nghĩ, những lời nói già dặn như người bốn mươi vậy?
Philip cười tươi như đóa hoa, giọng thơ ngây trả lời:
– Thì mấy chị, mấy bà đã từng nằm dưới bụng em từ năm em mới mười bốn. Chị chắc không tin em đã từng ăn nằm với không nhưng một, mà luôn ba bà một lúc Cuối cùng chị nào cũng lăn càng ra chào thua. Bữa nay, nếu chị muốn, Philip sẽ vui với chị đến trưa. Nghỉ ăn cơm xong tiếp tục đến chiều. Rồi lại nghỉ. Và đêm nay sẽ là đêm không ngủ. Cho đến chừng nào chị bảo Cà suffls, mon Cheri’ Je ne veux pas encore (Thế đủ rồi chàng ơi. Em không muốn nữa). Em sẽ thôi.
Philip nói thật tự tin. Nhưng mẹ lại xem những lời nói đó rất thường. Mẹ nghĩ Philip là ngựa non háu đá. Làm gì có chuyện một chị lớn tuổi có thể hạ mình xin
đầu hàng, nhất là gái có con như mẹ. Giữa lúc đó, mồm Philip vừa hôn vú, vừa cho tay tự cổi áo quần. Anh chàng cốtình cạ dương vật vào hạ bộ của mẹ, để
như trình làng cái của quý. Lúc đó, mẹ mới giật mình, sửng sốt. Giời ơi. Có thể nào chàng trai mười bảy lại có một bửu bối kinh hồn đến thế. còn muốn to hơn
của Jack nữa Phúc ơi.
Không làm thinh được, mẹ liều lĩnh xin Philip cho mẹ cầm thử dương vật. Chết thôi. Một là Philip có tật. Hai là cậu đã đi bơm hóa chất vào. Nhưng sau khi mẹ
chồm dậy, tận mắt nhìn kỹ. Đúng thật của quý to lạ lùng đó là tự nhiên. Trông đẹp lạ thường. Lông dái của Philip ngắnngắn, quăn quăn. Philip hỏi giọng kiêu
hãnh:
– Thế nào? Bà chị có ý kiến gì không, khi trông thấy bảo vật của Philip?
Mẹ xấu hổ quá. Đúng là một chị nhà quê lần đầu tiên thấy xe hơi. Lát nữa, lồn mẹ phải chịu đựng như thế nào, khi đón nhận cặc của Philip? Một là đau đớn
lắm. Hai là vô cùng ngây ngất.
– Mỗi lần chị Ngọc đếnđây, bằng mọi giá phải tìm cho được Philip. Chị hên lắm đấy. May mà hôm nay không phải là thứ bảy, hay chủ nhật, nếu không chị em mình đâu có dịp.