Bảng ngừng tay. Nó quỳ chầm chậm xuống. Hai tay vẫn tỳ vào bắp vếmẹ tôi, để cửa mình của bà vẫn hở ra. Nước lồn quánh đặc như bọt trúng gà, dính sát vào chòm lông đen rậm. Bảng ríu rm mắt, sà mặt vào, dùng lưỡi liếmtừng mảng, nuốt ngon lành. Mẹ tôi nhìn không sót từng cử chỉ của Bảng. Bà thấy cậu bé mê bà thật, mê cái trắng trẻo, mê cái tuổi đã quá tử tuần, mà còn dâm như gái mưừi tám.
Húp xong hết bọt nước lồn, Bảng dùng hai ngón tay banh nhẹ miệng lồn mẹ tôi ra xem, quan sát như một nhà khảo cứu, và Bảng hít hà như khoái một điều gì Hắn trồi đầu lên nằm sát trên ngươi mẹ tôi, nói ân cần, lễ độ:
– Lúc nãy bà bảo, sao năm con mười bốn, không đám liều vào đây mò bầ, phải không?
– Ừ, đúng thế, tại sao? Sao để mãi đến giờ mới bắt đầu? Mẹ tôi ôm mặt Bảng hỏi thân thương. Bảng cười cười Nó muốn thú thật một điều gì táo tợn lầm mà không dám. Cho đến khi mẹ tôi muốn nghe quá. Bà biết cậu bé sẽ khai một việc, chắc sẽ làm bà có thêm cảm giác mạnh:
– Nói đi Bảng. Chúng mình nhưthếnày rồi, còn gì để phải sợ nhau. Em thích nghe. Nói đi.
Bảng yẫn nằm nhưthế, vừa ngắm nhan sắc mẹ tôi, vừa lấy ngón tay nghịch nghịch cặp môi của bà, rồi Bảng nói từ từ:
– Mười bốn tuổi? Không, gần mười lăm thì đúng hơn, thưa bà. Một buổi trưa, mẹ con bảo cầm chổi phất trần quét các ghếgụ gần bàn thờ, con bỗng nghe tiếng bà rên. Ban đầu, con tưởng bà bị ốm. Nhưng khi bò lại trước phòng này, con nghe tiếng bà nói mơ hồ, như đang nói với ai. Nhìn trước nhìn sau, con đánh liều nhìn qua lỗ khóa. Giời ơi. Mắt con muốn mờ đi. Vì trong kia, tại cái giường này, bà đang trần như nhộng, ểnh mông lên trời, tay bà cầm cái gì… cái gì như quả dưa leo hơi lớn. Cứ thế bà thụt vào lồn. Mồm bà la khơi khơi, vừa tiếng Tây vừa tiếng Việt. Có mỗi mình bà, mà sao con nghe như bà chuyện trò với người thứ hai. Lúc ấy, con hơi sợ, chứ chưa có bị kích thích tình dục. Con sợ ma, vì chưa biết bà đang thủ dâm.