Đức quen với Hiền đã hai tháng nay,trong hai tháng Đức chưa có dịp nào hen Hiền đi chơi, Vì nhà Hiền ở bên kia sông. Hiền nói là Ba nàng rất khó nên nàng ít được tự do di ra ngoài, Tan hoc là phải về nhà cho nên hai tháng nay Đức chẳng được sơ múi gì.
Hên cho Đức sáng may không biết có đoàn caỉ lương nào về đựng rạp ngay nhà lồng chợ, Làm Đức mừng rỡ vô cùng, thế là Đức đợi Hiền trước cổng trường, Lúc trống trường tan, Đức thấy Hiền, nhưng vì đông người quá, Đức âm thầm đi theo Hiền đến bến đò. Khi con đò cập bến, mọi người lần lược xuống đò. Đức mới từ đến bên Hiền nói nhỏ như vừa đủ cho Hiền nghe
– Hiền em !
Hiền nhìn thấy Đức nàng vừa mừng rỡ vừa bố rối. Đức nói tiếp:
-Em chờ đi chuyến sau nghé, anh có chuyện muốn nói với em.
Vừa nói Đức vừa bước lần di, xa khỏi bến đò.
Phản ứng tự nhiên Hiền củng dợm bước theo Đức, Đi đến đoạn đường vắng người, Đức dừng lại nắm lấy tay Hiền, Hiền khẻ rút tay về nủng nịu
– Cả tuần nay anh đi đâu, cả tuần nay tan học về em chẳng thấy anh đâu ?
– À anh phải theo ghe Ba anh chở Sầu riêng lên sài gòn bán, anh mới về hôm qua.
Vừa nói Đức vừa liết nhìn đôi gò ngưc tròn như hai quả cam ẩn hiện sau lớp áo dài trắng của Hiền. Cái nhìn xuyên qua áo của Đức làm Hiền e lệ cúi đầu nói:
-Anh muốn nói với em chuyện gì ?
Đức bước gần bên Hiền
-Tối nay em xin phép ba em, qua bên nầy đi coi cải lương, rồi tụi mình đi chơi nghe em.
– Không biết ba em có chịu cho em đi không, cho nên em không có hứa chắc đâu.
Đức đặt đôi tay lên đôi vai tròn lẳng mịnh màn của Hiền.
-Anh không biết chiều nay anh sẽ đợi em ở chổ nầy, em không đến anh vẫn đợi em
Hiền vùng thoát khỏi đôi tay Đức.
Đừng anh người ta thấy là chết em, để em về nói với má xin Ba dùm em, nếu em không đi được anh đừng đơị nghe.
Nói xong Hiền xoay mình đi về bến đò. Đức nhìn theo cái dáng đi ẻo lã của Hiền. Cái mông tròn trịa căng đầy nhựa sống lắc lư, tà áo dài bay phất phơ, để lộ những đường gân của chiếc quần lót làm Đức thấy con con cu đang vùng dậy.
Bảy giờ Đức đã có mặt ở bến đò, Đức chọn cây dừa thật to đứng nép mình chợ đợi, Mỗi chuyến đò sang cập bến là mỗi lần Đức hồi hộp ngóng trông. Bến đò hôm nay đông khách hơn mọi ngày. Đức kiên nhẫn chờ đợi. Rồi đò lại ghé bến, Hiền bước xuống đò mắt ngó quanh tìm kiếm. Hiền mặc chiếc áo thun ôm màu xanh, chiếc quần tây màu đen làm nổi bật nước da trắng ngần. Hiền đã nhìn thấy Đức đứng từ xa. Đức đưa ta vẫy Loan vội bước nhanh về phía Đức. Nắng chiều đả tắc từ lâu hoàng hôn buông xuống, Đức ôm lấy bờ vai Hiền nịnh đầm:
– Hiền em ! Hôm nay em đẹp quá
Hiền nép vào ngực Đức lòng rộn rả Đức nói tiếp:
– Mình đi chơi đừng đi xem cải lương làm gì em nhé.
Hiền cũng đồng ý với Đức, hai tâm hồn yêu nhau họ chỉ ước ao đến nhửng nơi vắng vẻ, để tự đo tâm tình, tự đo mơn trớn tự do vuốt ve, họ trao nhau những nụ hôn nồng nàn nóng bỏng.
Trăng non vừa nhô lên ngọn tre đầu xóm, Xa xa vài đám mây đen vộ vả bay về. Đôi nhân tình trẻ ôm quyện lấy nhau, vài cơn gió xạc xào tạo thêm cảnh nên thơ và lãng mạng. Bây giờ được ôm ấm trong vòng tay Đức, tay nhẹ nhàng lần trong áo Hiền xoa nhẹ đôi ngò ngực căng tròn.Hiền quằn oại đê me trong cảm xúc đầu đời con gái.Năm ngón tay Đức như năm con rắn lần mò tìm động thiên thai.
Đôi tình nhân im lăng, họ không nói với nhau một lời. lăng yên… Yên lặng để nghe tiếng lòng thổn thức, để nghe từng mạch máu nóng chảy dài khắp châu thân… yên lặng.. lặng yên..mò mẩm..thời gian dần trôi. Một vài ánh chớp chói loà cả không gian, mây đen kéo về, gió thổi mạnh đưa mây về che khuất cả vầng trăng, Mưa lất phất rơi.
Đức nắm tay Hiền hối hả tìm chổ trú mưa, nhưng tìm đâu chổ trú mưa trong lúc nầy. Đức bẻ vội tàu lá chuối bên đường để che mưa. Trong khoảnh khắc Đức chơt nhớ ra có chổ trú mưa an toàn trên khoảng đường nầy, Đức dìu Hiền đi về cuối làng nơi đó có ao cá vồ của ông Tám. Giữa ao cá ông Tám cất lên cái cầu tiêu có mái che mưa nắng, trước là nuôi cá vồ, sau là để dân trong xóm có chỗ giải bầu tâm sự. Ông Tám cất cái cầu bằng tre lợp lá, cách bờ khoảng hai thước, một đoạn tre dài có tay vịn bắt ngang từ bờ đến cầu. Khi đến ao cá vồ Đức nắm tay Hiền dìu nàng từng bức khi lên đến trong cầu thì mưa bắt đầu rơi nặng hạt. Trong cầu cũng tương đối sạch có lẽ vì ông Tám dọn dep mỗi ngày, nhưng cũng phản phất mùi khai khai. Cầu có mái che lợp lá, sàn cầu làm bằng ván cho nên chổ đứng củng thoải mái. Từng hạt mưa rơi lộp dợp trên mái lá, thỉnh thoảng có cơn gío mạnh tạt vào, Đức kéo Hiền nép sát vào mình. Hiền cảm thấy ấm áp hơn. Đức ghì chặt lấy Hiền hai thân thể lại quyện vào nhau,mặc cho sấm chơp mưa gào. Tay Đức lòn qua chiếc áo ngưc Hiền mâm mê đôi đầu vú vừa nhú lên bằng đầu đủa săn cứng cuả Hiền, Oang rùng mình hơi thở hổn hển nặng nề Hiền thấy như có luồng điện chạy khấp thân thể nàng tê rần nơi âm hộ. Thân nàng mềm nhủn ra.Hiền cảm thấy lồn nàng có dòng nước âm ấm rịn ra. Con cặc Đức bây giờ đã cương cứng khó chịu trong chiếc quần tây chật chội.
Đức lòn tay tháo móc quần Hiền kéo xuống, Đức dưa tay kéo luôn chiếc quần sì líp tới ngang đầu gối Hiền. Đức đưa tay vuốt nhẹ tên vùng mu lún phún vài sợi lông tơ mới mọc. Đức đưa ngón tay vào giữa khe lồn Hiền vuốt nhẹ nhàng mơn trớn ngón tay Đức xoa nhe nơi hột le, Oang oằn người như con gun rên rỉ. Dâm thủy Hiền ra ướ t cả tay Đức, làm Đức thêm rạo rưc.
Đức xoay ngươi Hiền, cho hai tay Hiền vịn vào vách cầu. Đức cuối xuống cởi quần Hiền vắt ngang vách cầu, bây giờ đôi mông Hiền đưa về phía Đức, Đức vạch quần kéo con cặc cương cứng nóng hổi. Để giữa khe lồn Hiền mà ca. Hiền rùn mình rên thành tiếng. Hiền không tự chủ được mình. Mông nàng lắc nhẹ ghe khoái cảm lan tràn cơ thể.
Cặc cuả Đức giờ đây như con rắn len lỏi giửa mép lồn tìm cách chui vào động thiên thai. Đức hơi cong người xuống để cho cặt Đức ngóc lên trên đầu cặc Đức tìm đúng ngay lổ lồn trơn ướt nóng bỏng. Đức ấn vào nhè nhẹ đầu cặc vừa lọt vào cửa lồn. Đức cảm thấy như có vật gì cản lại. cơn nứng của Đức giờ đây bùng dậy mãnh liệt đầ óc Đức như điên dại. Đức dùng hết sưc hẩy mạnh vào nghe cái phưc. Hiền hét lên tiếng hé xé không gian giữa cơn mưa gió tiếng hét cuả người con gái trước khi thành đàn bà vang trong đêm trừơng rồi tắt hẳn.
Tiếng hét cuả Hiền làm Hùnh tỉnh người, Đức áp ngực nình vào lưng Hiền hai tay ôm nàng thật chặt, môi Đức hôn lên cổ nàng như vuốt ve. Vài giây sau mông Đức từ từ kéo ra đẩy vào nhè nhe. Hiền bây giờ cảm thấy bớt đau. Cơn hứng tình động đậy, nổi sung sướng kéo về, theo từng cú nắc cuả Đức, dâm thủy hoà với máu trinh chảy dài hai bên háng cuả nàng. Hiền cất tiếng rên hoà chung nổi đau còn sót lại. Tiếng rên của nàng làm Đức thêm Hứng khởi, Đức nắc mạnh dần, chiếc cầu tiêu lắc lư theo từng nhịp nắc cuả Đức. Hai tay Hiền nắm chặt thanh tre vách cầu trân mình đón nhận nổi sung sướng đầu đời. Hai tay Đức bóp mạnh hai bầu vú Hiền, Đức càng nắc càng mạnh dần. Hai tâm hồn ngập tràn khoái cảm, Đức và Hiền đâu biết rằng chiếc cầu tiêu đang nghêng ngả lắc lư, chân cầu làm bằng nhửng thân tre ngâm nước lâu ngày đả mục dần, dường như không đủ sức chịu đưng từng cú nắc dồn dập của Đức. Từng cú nắc Đức mạnh dần.