VN88 VN88

Clip nóng hãy bế em lên giường và địt em đi anh

Clip nóng hãy bế em lên giường và địt em đi anh. Tôi đẩy mạnh 2 mông để cho dương vật đi sâu vào trong người nàng trong tiếng rên rỉ sung sướng của nàng cùng với dâm thủy đang trào ra từ cơ thể nàng hòa với cơ thể tôi. Tôi nhún xuống, nàng nẩy người lên thật vừa vặn.

Phim dành cho người trên 18 tuổi:

clip nong hay be em len giuong va dit em di anh hinh anh

Xem clip nóng bế em lên giường và địt em đi anh

Phim dành cho người trên 18 tuổi:

Đọc truyện 18+ hãy bế em lên giường và địt em đi anh

Sân trường đại học hôm nay chợt im ắng khác với mọi ngày thường, chắc là thứ 7 nên mọi người không đến lớp, hàng ghế đá trống trơn chỉ lác đác vài người siêng học hay dân tỉnh ở lại trường ôn tập. Tôi dạo bước qua từng giảng đường, nơi đây 4 năm trước tôi đã từng 1 thời vui vẻ chơi đùa cùng chúng bạn, một thời sinh viên tươi đẹp ! Vậy mà bây giờ chẳng còn một ai. Sau khi ra trường mỗi người đi mỗi ngả, chẳng mấy khi liên lạc với nhau.

– Anh Tùng, dừng lại cho em hỏi cái này với !

Tiếng ai đó gọi phía sau cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi. Ngoái đầu nhìn lại, thì ra là Ngọc Hà, em gái của cô bạn học cùng lớp đại học. Năm nay Hà là tân sinh viên của trường cũ của tôi.

– Hà đó hả em! Mấy năm không gặp, trông em lớn hơn xưa đó, và đẹp ra nữa. Có chuyện gì mà kêu anh gấp vậy?

– Trời ơi cái anh này, sao lâu quá rồi không liên lạc với chị Hằng của em, nếu hôm nay em không đến trường chắc cũng không gặp anh luôn đó. Miệng của anh vẫn còn dẻo như kẹo kéo hà.

Vừa nói cô bé vừa cười khúc khích, tay ôm cặp sách dày cộm liếc nhìn tôi.
Cô bé này lúc nào cũng tinh nghịch như quỷ sứ. Hà là em gái của Hằng, bạn học cũ của tôi, năm nay em được 17 tuổi, cái tuổi bẻ gãy sừng trâu, ăn ngay nói thẳng. Hằng hơn em mình năm tuổi, nàng đang là nhân viên kế toán của 1 công ty liên doanh. Còn tôi, thằng bạn thân của nàng vẫn còn đang lang thang ngoài đầu đường phố chợ làm gia sư cho người khác, trong lúc kiếm tìm 1 chỗ làm chính thức. Bạn bè tôi hay bảo rằng số thằng Tùng đào hoa, đẹp trai nhưng lại nghèo, quả có thế ! Thời đi học, tôi cũng có nhiều cô gái theo đuổi lắm chứ, nhưng khi vừa biết tôi là dân khố rách áo ôm, nhà cửa tàm tạm, các nàng bay đi chẳng 1 lời từ tạ. Chỉ duy nhất có Hằng là còn xem tôi như bạn chơi thân với nhau.

clip nong hay be em len giuong va dit em di anh hinh anh 2

Nhà Hằng thuộc loại khá giả nhưng họ không đối xử phân biệt với bạn bè của con cái nên tôi cũng lâu lâu lui tới nhà nàng chơi. Sau nhà ba nàng có nuôi chim kiểng nên ông cũng rất thích tâm sự trò chuyện với tôi về những chú chim con, cách nuôi dạy chúng hót như thế nào, chăm sóc chúng ra sao ? …

– Anh suy nghĩ cái gì mà ngẩn người ra vậy? Chị em nói ngày kia nếu anh rảnh ghé nhà chơi, hôm đó là sinh nhật của chị em, khi đi nhớ mang theo quà đó nhe, thôi em đi học đây, chào anh.

Nói xong Hà nhanh chân chạy đi mất, tôi phì cười vì lời nói sau cùng của em. Năm nào khi mời tôi đến dự sinh nhật của Hằng, em đều nói câu đó. Và lúc nào cũng đòi thêm phần quà cho cả em luôn, đã là cô sinh viên chứ ít gì, thế mà vẫn như như là trẻ con.

Mấy hôm nay tôi tranh thủ dạy thêm môn dancing thay thế một người bạn, số là anh bạn tôi một ngày nọ bị té xe trật chân, anh ta kêu tôi dạy thế, nghe nói thù lao cũng hấp dẫn nên tôi đã đồng ý ngay, vì hồi đi học tôi cũng hay đi la cà nhảy nhót ở các trung tâm, thỉnh thoảng còn đi coi cọp thiên hạ học nhảy nên tôi cũng biết chút đỉnh, huống hồ hiện nay tôi chưa có việc làm nên phải tận dụng cơ hội. Tranh thủ chỉnh đốn lại quần áo, tôi phóng xe đạp thể thao ào tới Nhà văn hóa phụ nữ trên đường Lý Chính Thắng, chổ dạy là sân thượng có mái che nên rất thuận tiện cho mọi người đến đây tập nhảy. Tôi đưa mắt nhìn xung quanh, sao mà toàn mấy bà, mấy cô sồn sồn không, chẳng thấy cô gái nào cả… Ngoài ra còn mấy anh chàng non choẹt rủ bạn gái đi tập nên tôi có chút thất vọng. Đang chuẩn bị hướng dẫn cho mọi người khởi động tay chân thì tôi nghe giọng nói quen thuộc phía sau :

– Anh Tùng !

Tôi ngạc nhiên quay người lại nhìn thì ra là 2 chị em Hằng, Hà. Đã nửa năm rồi do lăn lộn kiếm việc làm khắp nơi mà tôi không gặp Hằng, nhìn nàng vẫn tươi trẻ và có phần xinh đẹp hơn xưa. Ngày Hằng sinh nhật nàng mà tôi vẫn chưa tìm thấy món quà ưng ý. Hà nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên :

– Thì ra anh dạy ở đây hả, coi bộ cũng hay quá phải không chị Hai, vậy lát nữa chị khỏi lo em không có người kèm.
– Vậy ra 2 chị em đến đây học nhảy hả? Tôi chỉ dạy thế cho người bạn khoảng nửa tháng thôi hà!

Đang thao thao nói, tôi nhận ra có 1 ánh mắt khác lạ nhìn mình soi mói, ánh mắt ấy nãy giờ đứng sau lưng Hằng, nhìn tôi chằm chằm. Như cảm nhận được sự lúng túng của tôi, Hằng quay sang giới thiệu:

clip nong hay be em len giuong va dit em di anh hinh anh 3

– Đây là anh Tùng, bạn học cũ hồi xưa của em. Còn đây là anh Sơn, đồng nghiệp trong công ty của em.

Bé Hà chợt cắt ngang lời nói :

– Và còn là… bạn trai của chị em nữa đó anh Tùng ơi, anh mất cơ hội rồi.
– Cái con bé này, quậy như quỷ sứ ấy, anh đừng có nghe lời nó.

Hằng đỏ mặt nhéo bé Hà làm em la oai oái.
Tôi thoáng chút ngỡ ngàng, đưa tay ra bắt với anh chàng lạ mặt kia. Thì ra Hằng đã có bạn trai, thế là hết, mối tình đầu của tôi vậy là đã dang dở… những năm còn là sinh viên, tuy khác lớp nhưng không hoạt động nào ở lớp nàng mà tôi không tham gia, riết rồi đám bạn nàng coi tôi như anh nuôi trong lớp nàng, còn tôi đã yêu thầm nàng từ lúc nào không biết.

Từ khi quen biết Hằng, tôi đã dành cho nàng bao nhiêu là cảm tình trìu mến, khi nàng không phân biệt đối xử với tôi, xem tôi như bạn thân thiết thì tôi đã bắt đầu có tình cảm với nàng. Nhưng do thân phận và mặc cảm của mình nên tôi đã nín lặng suốt mấy năm trời, dự định tìm việc làm đàng hoàng rồi mới ngỏ lời… ai dè đâu ! Tôi bước chân theo điệu nhạc Blue buồn mà lòng nghe nặng trĩu, đến nỗi giẫm phải chân bé Hà khi nào không hay :

– Ui da, anh làm đau chân em, bắt đền đi. Tôi giật mình hoảng hốt, nhìn xuống chân Hà.

Em cười khúc khích nhìn tôi:

– Em đùa với anh thôi, thấy anh suy nghĩ gì đâu không hà, thế mà cũng đòi dạy cho người ta học nhảy.
– Tại vì có cô học trò ngang bướng quá nên anh làm sao dạy giỏi được. Ta làm lại đi, 123 trái phải trái phải, lùi lại…

Ngọc Hà rất tinh tế, em nhìn thấy tôi luống ca luống cuống, dạy và thực hành chẳng ăn rơ gì nhau, hướng theo ánh mắt tôi nhìn Hằng và bạn trai đang say sưa theo điệu nhạc là em đã hiểu, em ngước nhìn tôi với vẻ thông cảm rồi tiếp tục tập nhảy. Nhiều lần tôi đạp trúng chân Hà nhưng cô bé vẫn không lên tiếng kêu đau mà lại tập tiếp. Tôi cũng không biết làm gì hơn nên đổi 1 anh bạn khác cho tập nhảy với Hà nhưng cô bé không chịu, đòi tập chung với tôi.

Từ sau hôm học nhảy về, thái độ của tôi trầm mặc hơn, ít nói hơn thường ngày, tôi tránh gặp mặt và nói chuyện với Hằng, cũng như đến nhà cô ấy thường xuyên nữa, khi nào thật cần thiết, tôi mới đến nhà cô ấy. Và cũng giống như số phận chơi tôi, mỗi khi tôi đến, Hằng lại ra ngoài với Sơn, bạn trai nàng. Chỉ có Ngọc Hà ngồi trò chuyện với tôi mà thôi. Ngọc Hà cũng ít nói líu lo chọc tôi và Hằng như trước, bởi vì chính cô bé cũng bị bất ngờ khi Hằng dẫn Sơn về nhà ra mắt gia đình, em cho rằng tôi xứng đôi với Hằng nhất nên đã dự định Hằng mối cho tôi.

Hằng biết tình cảm của tôi dành cho nàng, nhưng nàng nghĩ giữa 2 chúng tôi chỉ nên là tình bạn mà thôi, tôi ôm ấp mối tình đơn phương suốt cả năm trời hy vọng 1 ngày nào đó nàng sẽ đổi ý. Vậy mà giờ đây… nghe đâu ba mẹ Sơn chuẩn bị lễ dạm hỏi cho cậu con trai cưng của họ. Còn ba mẹ nàng cũng rất hài lòng vì đàng trai có học thức, có địa vị và giàu có chẳng kém ai, họ không phản đối nàng chuyện nàng đã lựa chọn.

VN88