Được tin tôi đỗ Tú Tài phần 2, nàng sung sướng và mừng lắm. Cả tương lai sáng lạn rực rỡ đang chờ đón tôi ở phía trước; ngày hôm ấy chúng tôi đi chơi suốt, nào xem phim, nào ăn trưa dã ngoại tại các ghềnh đá ở bến bãi Hòn Chồng, nghỉ ngơi và tắm mát cho đến chiều. Ăn tối qua loa xong, chúng tôi vào quán cà phê uống nước nghe nhạc ở Bar số 4 ngoài bãi biển, âu yếm ngồi bên nhau ngắm nhìn biển đen, bàn tính chuyện tương lai. Giựt mình khi thấy tự nhiên quán quá vắng vẻ, thì ra đã khuya lắm rồi nhưng chủ quán vì nể tình chúng tôi mà không dám lên tiếng. Chúng tôi trả tiền và vội vả ra về. Mười hai giờ kém rồi còn gì. Trên đường về, tôi nhất quyết đưa nàng về nhà tôi và bày cách nói dối mẹ vào ngày mai, nào là đến nhà con nhỏ bạn học bài quên khuya quá không dám về phải ngủ lại… và… và… tất cả đã làm cho nàng xiêu lòng.
Tôi hồi hộp như đưa cô dâu về nhà chồng trong ngày cưới, cái cảm giác sẽ sung sướng đê mê được ôm ấp làm chủ tấm thân ngà ngọc ấy suốt đêm, chắc đêm nay tôi không thể nào ngủ được. Quả thật vậy; len lén cẩn thận đưa nàng vô phòng, đóng vội cửa lại, tôi xuống dưới nhà quan sát tình hình gia đình một lần nữa cho chắc. Lấy khăn và bộ đồ ngủ của tôi cho nàng tắm và mặc tạm. Tôi pha cho mình một ly cà phê đen và tắm một cái cho thoải mái.