Con Hồng còn chưa kịp biết chuyện gì đang xảy đến thì cái bóng đen thứ nhì đã tiến đến bean cạnh, nói nhỏ vừa đủ cho con Hồng nghe:
– Biết điều thì sống. Mà chống cự là tụi tao đâm chết tươi.
Con Hồng vùng vẫy quyết liệt. Năm đó tuy mới có 18 tuổi, nhưng chưa chắc gì một thằng con trai có thể khống chế nó được.
Hai Bóng đen thấy con Hồng làm dữ, tụi nó cũng hơi hoảng. Hai đứa bèn xúm vô đè cứng con Hồng trói tay, trói chân, bịt mắt, bịt miệng nó lại rồi quăng xuống hầm ghe.
Con Hồng nằm một mình dưới hầm ghe tối thui, chẳng còn biết cái gì nữa. Nó chỉ nghe tiếng máy ghe nổ dòn dã một hồi rồi chiếc ghe từ từ di chuyển.
Khoảng một tiếng đồng hồ sau, máy ghe nổ nhỏ dần rồi tắt hẳn. Con Hồng nghe rõ tiếng ba bốn người nói chuyện rầm rì. Hình như là tụi nó đang chuyển dầu hay thực phẩm, nước uống gì đó xuống ghe.
Chiếc ghe lại nổ máy ra đi. Hồng nghe tiếng sóng dập vào mạn thuyền rõ mồn một. Trưa ngày hôm sau, Hồng mới được chúng cho nó tháo day trói ra, cho ăn uống sau khi dằn mặt:
– Tụi tao chỉ cướp ghe để vượt biên thôi. Khôn hồn thì tụi tao cho đi theo qua Mỹ, mà lạng quạng là tụi tao quăng xuống biển.
Con Hồng ngồi co ro nhai mấy cái bánh chuối chưng chúng đưa, vừa đưa mắt nhận xét. Cả bọn chúng nó có tất cả là 5 thằng đàn ông lực lưỡng. Hồng nhận mặt được hai thằng. Hình như chúng cũng là dân đánh cá ở làng bên mà thỉnh thoảng Hồng cũng có gặp mặt.