Tối nay, Hằng đi liên hoan cùng tụi bạn cũ học cùng lớp cũ ở nhà hàng Sài gòn. Buổi liên hoan vui quá và bạn bè mời rượu nên cô cũng uống chút rượu vang Pháp, vậy nên cô cũng hơi chuếnh choáng men rượụ Về tới nhà thì cũng đã khuya, hơi sương đêm và men rượu làm nàng hơi lành lạnh, nàng lập cập mở cửạ Ông Cồ cũng đã đi ngủ, từ ph*ng ông vọng ra tiếng ngáy đều đều. Hằng vội rửa mặt, thay đồ và đi ngủ ngaỵ Rượu làm nàng chìm vào giấc ngủ nhanh hơn.
Ông Cồ tỉnh giấc khi nàng vừa bước chân vào nhà, ông cứ nằm thao thức như thế, nghĩ lung tung. Chờ cho tới khi chỉ còn tiếng Hằng thở đều đều, ông mới khẽ khàng ngồi dậy, trên người ông lúc này chỉ mặc độc một chiếc quần đùi. Ánh đèn từ một ngọn đèn đường yếu ớt nào đó hắt qua khe cửa sổ. Người ông vẫn săn chắc, ngực bè ra như hai cái thớt, gân guốc và đen xạm. Hai bờ vai vẫn kéo cày thay trâu của ông chai dày cộp, sần sùi đầy sẹo. Ông rón rén tới trước cửa ph*ng hai vợ chồng Hằng, một chút ngần ngừ thoáng qua, nhưng rồi ông khe khẽ đẩy cửạ Cửa không cài bên trong. Tiếng cửa kêu “kẹt” làm ông hơi giật mình, nhưng rồi ông trấn tĩnh lại ngay, vân cái cửa hàng ngày thôi và Hằng vẫn thở đều đều. Ông Cồ bước lại gần nàng hơn. Nàng ngủ say sưa như một đứa trẻ con, tóc xõa ra, khuôn mặt tròn trặn, không một chút ưu tư, miệng nàng hơi hé mở để lộ hàm răng đều đặn luôn được chăm sóc tỉ mỉ. Ông cúi xuống bên nàng, đưa tay cởi một chiếc khuy áo ngủ. Trong bóng tối một viền vú trắng nõn mờ mờ hiện ra, bộ ngực nàng in rõ trên lớp áo ngủ mỏng tang, núm vú nàng hơi chồi lên. Ông Cồ nuốt nước miếng đánh ực, cả người ông nóng ran lên và đôi mắt căng lên sục sạo như muốn tìm kiếm dưới làn vải mỏng. Hằng vẫn thở đều đều, ngực cô phập phồng theo nhịp thở. Chiếc khuy áo thứ hai tuột ra, rồi chiếc khuy thứ bạ Hằng bán khỏa thân vẫn nằm ngủ say sưạ Bờ vai nàng tròn thon thả càng tôn thêm vẻ dịu dàng của khuôn mặt kiều diễm. cả bộ ngực rộng của nàng phơi trần, đôi vú của một người đàn bà chưa có con mịn màng, rắn chắc, tròn trịa, cân đối và tràn đầy nhựa sống. Giữa hai trái đào tiên là một cái rãnh nhỏ, chạy sâu xuống bụng nàng. Con ngươi ông Cồ như sắp nổ tung, tim ông đập thình thịch, đầu ông ong ong lên: ông đang làm một chuyện đồi bại, đứa con gái này là con dâu ông. Cả người ông run bắn lên, hơi thở của ông trở nên dồn dập. Sự tranh đấu giữa ham muốn dục vọng và lý trí trở nên mãnh liệt.