Hôm đám cưới, mặc dù cụ Thuận chỉ làm dăm mâm cho đúng lễ tục nhưng người ở thị trấn Lạt đến xem đông như trẩy hội. Chuyện cụ già gần 90 tuổi “chơi trống bỏi” trở thành đề tài đàm tiếu, đồn đại ác ý của lắm kẻ hiếu kỳ. Thậm chí, khi đã về sống với nhau, vì xấu hổ, suốt một thời gian dài chị Nhung không dám ra khỏi nhà. Có đôi lần, vì nghe thấy những tiếng xầm xì, rằng lấy cụ Thuận chỉ vì số tài sản kế thừa và miếng đất mặt tiền đắc địa của người chồng già, chị Nhung lại nức nở ôm mặc khóc. Những lúc ấy, cụ Thuận cũng sầu lòng. Nhưng bằng sự từng trải, bằng tình yêu chân thành, cụ nhẹ nhàng động viên, làm bờ vai vững vàng cho chị tựa vào.
Ai cũng phát thèm
Trong khi những lời xì xầm về đám cưới chưa hết, đầu năm 2010, tin chị Nhung mang thai lại làm dấy lên cơn sóng dư luận ở phố núi. Cái thai của chị Nhung càng lớn, lời bàn tán ngày càng nhiều. Không ai tin rằng một người đàn ông đã ở tuổi 90 lại còn khả năng làm bố. Những đứa con với vợ trước của cụ Thuận cũng cho rằng bố mình chẳng còn khả năng làm chuyện ấy chứ đừng nói chuyện sinh con. Tròn 9 tháng 10 ngày, chị Nhung sinh một bé trai nặng hơn 3kg, bụ bẫm, đáng yêu vô cùng. Mặc dù thằng bé có nhiều nét giống cụ Thuận nhưng mấy đứa con của vợ trước vẫn chưa chịu nhân em. Cực chẳng đã, cụ Thuận quyết định làm xét nghiệm ADN. Cụ nhớ lại: “Kết quả chứng minh đó là đứa con do hai vợ chồng tôi sinh ra. Lúc đó, mọi người mới tin tôi còn khả năng sinh con là sự thật”.