Rồi chuyện kéo dài tới tháng thứ ba ở chung nhau như thế, tao phát giác thêm một chuyện mà mày không thể tưởng, quần lót tao lần lượt bị mất một cách lạ lùng không thể giải thích. Tao nghi là anh Lâm lấy trộm, nhưng chỉ ngậm miệng chẳng nói năng gì được vì không có bằng chứng. Tệ hơn là đôi lúc tao tìm được chúng trong xọt rác, thì chúng đã ướt nhẹp ở dưới đáy quần, tao không dám tìm hiểu xem thứ nước đó là gì, song vẫn đoán ra được anh ấy đã xuất tinh vào quần lót của tao. Thật đáng sợ khi có một người anh rể sống cùng mái nhà với mình như thế, phải không ? Nhưng còn đáng sợ hơn nếu phát giác ra chuyện anh ấy đục lỗ phòng tắm để rình tao hàng đêm … Thời gian đó tao nào có hay biết chuyện bậy bạ của ảnh làm, đến lúc phát giác ra có người đang mục kích mình tắm hoặc làm vệ sinh thì đã muộn hết rồi, coi như đã bị người ta nhìn thấy hết. Cái cảm giác đó tao nghĩ chắc mày hiểu hơn ai hết, người con gái mới lớn bị đàn ông đê tiện rình mò thấu được chỗ kín thì có nước bỏ nhà đi nơi khác chứ có làm gì hơn …. Nhưng dù tao giận lắm, cũng chẳng nói gì với anh ta cả, kể cả với chị Bình vì tao thấy chị thương ảnh rất nhiều … Tao sơ, hạnh phúc của chị tao sẽ tiêu tan …! Rồi tao chỉ âm thầm lấy giấy bịt lại cái lỗ trên vách kia đi, nhưng chỉ sáng hôm sau tao tắm lại thấy nó bị mở ra tự lúc nào … Một vài lần như thế, tao không còn cách nào hơn là cứ để yên như vậy, và lúc tắm tao chỉ quay lưng về phía đó …