VN88 VN88

Cuộc chơi thác loạn với máy bay bà già – đọc truyện người lớn 18+

Trong một lần nói chuyện ngẫu nhiên với ông Tom, tôi được biết bà đúng là người Việt. Giáo sư Tom biết bà Minh vì hai người là dân đồng nghiệp. Trước năm 1975, bà từ Việt Nam sang Lào nghiên cứu chuyên đề gì đó. Sau đại biến 75, bà kẹt lại ở đó và lấy một ông giáo sư người Mỹ. Sau đó cả hai vợ chồng về Hoa Kỳ định cư, và bà kiếm được việc làm trong một đại học địa phương.

Theo giáo sư Tom, ông chồng bà Minh rất lớn tuổi, đã về hưu và bệnh tật rất nhiều. Có lẽ vì buồn chuyện gia đạo không con cái và đời sống xứ người cô quạnh, nên bà Minh thường hay tổ chức tiệc tùng mời bạn bè đến nhà chơi. Ông Tom hứa sẽ mời bà lại nhà giới thiệu với tôi vì hai người cùng là người Việt và cùng làm việc trong đại học.

Mấy tuần sau, giáo sư Tom giữ lới hứa, mời bà Minh và ông chồng lại nhà ăn cơm tối. Hôm đó tôi trổ tài nấu món sukiyaki mà tôi đã học lóm được của mấy bạn người Nhật lúc còn đi học. Đúng như ông Tom tôi kể, ông chồng bà Minh lớn tuổi, tóc bạc phơ, đi đứng chậm chạp, tay chân hơi run. Còn bà Minh thật là tương phản, bà trông trẻ trung, đi đứng nhanh nhẹn, ăn nói vui vẻ hoạt bát.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi may mắn kiếm được việc dậy học tại một tiểu bang miền Đông rất xa xôi. Bước đầu bỡ ngỡ, tôi thuê phòng nhà ông Tom, một giáo sư ngành nhân chủng học. Nhờ ông Tom mà tôi quen biết bà Minh, mặc dù trước đó tôi thấy bà rất nhiều lần. Bà Minh hay đứng nói chuyện gần thư viện, trên đường tôi đến chỗ ăn trưa. Tôi để ý bà một phần vì bà là người Á châu, phần nữa vì phong cách nói chuyện rất sống động của bà.
Bà Minh trạc độ 40 tuổi, thuộc loại tầm thước so với người Á châu. Thân hình bà rất thon gọn so với số tuổi (sau này tôi mới biết vì bà không có con). Bà trắng trẻo, để tóc dài ngang vai, khuôn mặt thông minh dễ nhìn, nhưng bà hơi bị vẩu nhẹ. Bà Minh thích mặc váy ngang đầu gối và đi giầy boot cao gót. Tôi ngờ ngợ bà là người Việt khi thoáng nghe giọng nói tiếng Anh của bà.

VN88