Từ khi Lê Thị L. vào viện, bà T. không dám rời nửa bước. Bà sợ bà đi, con bà sẽ chẳng được an toàn. Tâm lý người mẹ khiến bà cứ thấp thỏm không yên, không dám rời xa con,không thể nào xóa bỏ được hình ảnh clip sex mà mình đã phải xem.
Nỗi đau tột cùng của người mẹ nghèo
Từ khi Lê Thị L. vào viện, bà T. không dám rời nửa bước. Bà sợ bà đi, con bà sẽ chẳng được an toàn. Tâm lý người mẹ khiến bà cứ thấp thỏm không yên, không dám rời xa con. Bà sợ như lần trước, vì bà ra về, vì bà nghĩ gia đình thông gia chẳng đang tâm hại con mình nên mới xảy ra nông nỗi như ngày hôm nay.
Ngồi chăm con ở viện, nhìn con gái yếu ớt, xanh xao nằm bẹp trên giường, bà T. cứ ầng ậng nước mắt. :-L
Bà chẳng nhớ ngày tháng nhưng bà nhớ nhất, sợ nhất là buổi chiều nhận điện thoại của con rể.
“Tôi nhớ lúc đó vào khoảng 14h tôi có nhận được một cuộc điện thoại của Thịnh nói: “Bà đến mang xác con gái bà về, không đến 7h sáng ngày mai tôi vứt nó ra đường và gọi báo công an”. Tôi nói với người con rể: “Thôi con ơi con giận quá mất khôn” thì đầu dây tắt máy. Khoảng 16h30 tôi lại nhận được một cuộc điện thoại nữa cũng của con rể với nội dung: “Thôi bà đi đi cho kịp”” – bà T. cắt ngang câu chuyện vì không cầm được tiếng nấc nghẹn ngào. 8-X
Bà vội vã nhờ người chở ra bến đò để bắt xe đi, khoảng 8h bà đến bến xe Phúc Yên và gọi con gái út của mình là Lê Thị Thu Phương ra đón và đưa vào nhà con gái cả.
Lúc này, nhà Thịnh khóa cổng. Biết bà đến, Thịnh xông ra và bắt mẹ vợ mình phải quỳ từ ngoài cổng quỳ vào thì mới được vào nhà. Không biết phải làm như thế nào, bà nhanh ý nói với anh con rể: “Thôi con ơi con cho mẹ vào, không hàng xóm người ta cười…” nhưng Thịnh vẫn không ra mở cửa, chỉ tới khi em trai của Thịnh là Nguyễn Văn Thiệu cầm búa mang ra đập khóa cửa và mới cho bà vào nhà.
Vào tới nhà Thịnh vẫn nằm trong nhà và nói vọng ra rằng đã đuổi con gái bà đi rồi. Bà nhẹ nhàng hỏi: “Con ơi sao ra nông nỗi này?” thì Thịnh mới lao ra và chỉ tay vào mặt mẹ vợ quát: “Bà quỳ xuống đây thì tôi nói chuyện, không thì bước”.
Sợ hãi trước thái độ của con rể, lo cho con gái, bà T. cắn răng quỳ xuống mà than rằng: “Con ơi sao con đày đọa mẹ thế này, con đã thỏa mãn hay chưa, thôi vì con mẹ chấp nhận quỳ”. Lúc ấy có mặt cả mẹ của Thịnh là thông gia với bà, Thiệu, em ruột của Thịnh và những người em con cậu ở trong nhà nhưng không ai nói gì.