Hắn trả lời một cách bình thản :
– Không đâu mẹ, mẹ đâu có mơ, tối qua cũng vậy, tất cả đều là sự thật.
– Tối qua mẹ không có mơ à, có thiệt không con, trời ơi!
Tâm bước tới một bước để đặt bàn tay lên vai của bà. Bà lúc này không còn chống cự như lúc nãy nữa mà bà chỉ đứng im ngẫm nghĩ trong khi hắn thì thỏ thẻ bên tai của bà:
– Mẹ à, tối qua những điều con làm cho mẹ tất cả đều là tình thương của con dành cho mẹ, con vừa là con của mẹ, vừa là người đàn ông chăn gối của mẹ, từ nay mẹ khỏi lo là có ông già mắc dịch đó có trở về hay không.
Bà vẫn còn đãi môi lựa lời chối thác :
– Trời ơi! Không phải do tôi, là do rượu thôi mà. Tôi đã làm gì đây!
Bà chợt nhào tới ôm choàng lấy Tâm vào lòng rồi nức nở nói :
– Tha lỗi cho mẹ, mẹ không muốn con phải chịu khổ như thế đâu, mẹ sai… mẹ sai…
Bà vẫn tiếp tục sục sùi, trong khi hắn thì bắt đầu lòn bàn tay vào trong chiếc áo của bà và xoa nhè nhẹ, bà vẫn không phản ứng chi hết. Hắn dùng bàn tay còn lại kéo bà sát hơn vào ngực của hắn, hai tay hắn bắt đầu lòn vào trong áo và chà nhè nhẹ lên lưng của bà, bà vẫn để yên nhưng lúc này bà không còn sục sùi nữa. Hắn nhít hai bàn chân để lấy tư thế ưỡn tới phía trước một chút, bà Kiều Thu cảm thấy một vật chỏi thẳng vào giữa hai đùi, bà thừa biết vật đó là cái gì rồi. Bà thấy nóng ran trong mình muốn cởi hết quần áo trên mình xuống, bà chưa kịp làm điều đó thì hắn đã làm cho bà rồi. Hắn nhìn xuống thì thấy bà vẫn còn mặc bộ đồ lót tối đêm qua, cũng chiếc quần lót có thêu hoa đó. Bà cũng nhìn theo ánh mắt của hắn để thấy cái dương vật của hắn đang đâm chồi nẩy mầm phía trong cái áo thun dài quá đầu gối của hắn. Bà từ từ kéo cái áo của hắn lên để nhìn tận mắt cái bảo vật bên trong. Hắn cũng không ngượng ngùng gì mà kéo áo lên và cởi nó ra để khoe cái củ khoai lan cong của hắn. Hắn trần truồng đứng tòng ngòng nhìn mẹ của hắn một cách thèm thuồng, hắn thèm một bàn tay sờ mó vào nơi nhạy cảm của hắn. Hắn bước tới để hôn lên trán của bà đồng thời để cho dương vật cạ vào bụng dưới của bà. Hai tay bà choàng lấy cổ của hắn và đu lên. Hắn hiểu ý đưa hai tay bợ mông của bà lên và khiêng tới cái bàn ăn cơm để gần đó. Thật là nhẹ nhàng đúng điệu, hắn đặt bà nằm ngữa ra bàn, đặt hai chân của bà lên vai của hắn, rồi hai tay của hắn bế hai bờ mông nhấc lên chừng nửa tất, hai chân khuỵu xuống một chút cho vừa tầm ngang với bà. Bà ngước cặp mắt lên nhìn hắn như chờ đợi cái gì đó. Hắn bắt đầu bước tới nữa bước để lấy thế rồi từ từ như chiếc xe lửa chuyển bánh chui vào đường hầm. Cú đâm thiệt trơn tru ngọt ngào, một đường thẳng băng lút tới đáy, bà nhắm mắt lại tưởng chừng như thời gian đã ngưng lại, trái đất cũng hết còn quay nữa. Âm thanh chung quanh chẳng còn nữa ngoài tiếng đập “bình bình” từ con tim của bà phát ra. Hai tay của hắn từ từ nắm lấy bàn chân của bà gác trên vai của hắn đặt xuống ngang hông rồi nắm chặt vào cổ chân của bà. Hắn bắt đầu sàn xê đưa đẩy từ nhẹ nhàng cho tới nhanh bạo. Mẹ của hắn chỉ có la lên “ối… ối” mà chẳng biết trời trăng gì ráo trọi.