Gần 50 phút với những động tác được lặp lại khiến tôi mỏi người vì không quen. Ngược lại, quý bà tỏ vẻ thích thú và muốn được matxa lâu hơn nữa.
Hết thời gian quy định, bà đứng dậy nhoẻn miệng nở nụ cười sung sướng. “Anh mặc đồ cho em đi”, bà vừa nói giọng nũng nịu vừa giang tay chờ tôi mặc đồ giúp. Cầm giấy tính tiền trên tay, quý bà ghi vào dòng bồi dưỡng nhân viên 300 ngàn đồng.
Nghe tôi kể lại ca làm đầu tiên của mình, S.A hất hàm không tin vì cho rằng sao lại có “thượng đế” ngoan đến như vậy. Đồng nghiệp của tôi cho biết, từ khi vào nghề, cậu toàn gặp phải “hổ đói”. S.A kể, lần đầu tiên vào nghề gặp phải một phụ nữ trạc tuổi 50 được mệnh danh là “chưa bao giờ là đủ”.
Khi cánh cửa phòng vừa đóng chốt cũng là lúc S.A phải làm việc cật lực. Quý bà kia ép S.A luồn tay vào mọi ngóc ngách trên cơ thể. Thậm chí, “con hổ” đói này bắt nhân viên phải matxa bằng…lưỡi. “Có lần anh gặp tình huống oái oăm, một quý bà tự nguyện làm nhân viên để matxa phục vụ mình.
Suốt một suất 60 phút, bà dùng đủ các chiêu “cháo hành” mình khiến anh khóc dở mếu dở”, S.A rùng mình kể lại. >:/
Tìm hiểu sau nhiều câu chuyện với các đồng nghiệp, tôi mới vỡ lẽ ra, matxa hiện nay không đơn giản là tìm nơi để thư giãn đầu óc. Những động tác matxa bài bạc nghiêm túc, xông hơi, sục nóng dường như là câu chuyện của một, hai năm trước.