Xe chở phái đoàn xuống Phú Két. Địa điểm du lịch phía Nam Thái Lan, khá nổi tiếng bãi biển dài rộng và sạch, khách sạn bốn sao, và nhiều loại hải sản rẻ tiền
Thanh Nguyệt theo chồng- ông Đông, đêm ấy tại khách sạn cả ba mới có thời giờ tâm sự.
Thanh Nguyệt cho biết ông chủ Lý Tế Thâm như cố chiếm đoạt trái tim nàng cho bằng được nên giao hợp lúc nào cũng quý từng giọt tinh trùng, không xã bỏ, để mang bầu với ông. Bằng giọng run run đầy cảm động cho chồng và Tú Quyên ngồi bên cạnh nghe.
– Em Tú Quyên, chị sẽ là vợ của ông chủ Lý Tế Thâm, chồng chị đây em cứ mặc nhiên, nhưng đêm nay chị em mình sẽ chia niềm hoan lạc chung.
– Thanh Nguyệt, – ông Đông nói: vợ chồng mình xa nhau vĩnh viễn hay sao?- Không, hoàn toàn không nhưng em đang ở thế kẹt chưa “tháo lui” được.
Trong căn phòng khá ấm cúng ba người châu đầu tâm sự, như thấu hiểu khó khăn của Nguyệt với chủ trong giao tế làm ăn, mà cái “lá đa” là đối tác qua lại.
Còn Tú Quyên giao tình với ông Đông, hơn hai tháng nay đã tắt kinh nhưng chưa dám nói ra vì bà muốn có thêm con tự nguyện, khi tuổi đời vừa hơn bốn mươi là ước nguyện cách thầm kín của bà.
– Anh Đông, – em vừa tắt kinh đầu tuần, có lẽ đã thụ thai trên du thuyền anh à!. Anh khá sung sức, tinh lực dồi dào, em nhớ đêm nào cũng đều đều giao hợp hai cử, nhờ ăn uống điều hòa, khí trời mát mẻ nhất là không lo lắng.
– Thiệt hả Quyên?- anh vui mừng lắm. Em Nguyệt nghĩ sao?
– Em vui mừng hơn anh chớ sao, vậy mình cho các con hay nhen.
Sáng mai không muộn, giờ ta vui vẻ. Thanh Nguyệt ra áo đưa bộ ngực tân trang lồ lộ. Tú Quyên kiến văn không cao nhưng đọc được chữ Hán, thông suốt Hoa ngữ, hiểu biết ít nhiều về tướng mệnh học, triết lý nhân sinh của người phương Đông về quan niệm một đời người.
– Chị ơi, chị đã sữa cập vú lúc nào vậy?. Nguyệt bị hỏi bất ngờ, không nhớ. Ông Đông cho biết chừng năm. Tú Quyên tự tin hơn:
– Đúng rồi vì thế mới gặp hoạn nạn, đường “tình ái” thì thênh thang, nếu không nói là mang nét đa dâm kỳ bí, bị nam giới xem như món hàng quý giá nhất thời.
Như vậy, còn nhiều bí ẩn nửa: vú, rồi vòng eo, mông, âm hộ…lần lượt. Eo chị và mông có sữa không. Tiếng dạ có, từ miệng Nguyệt.
– Còn âm hộ chị có lông hơi ít màu nâu nâu, chứ không đen- là tiện cách. Làm vợ người không lâu, sủng ái nhất thời nhưng không chết, trường thọ phúc túc viên mãn.
Tú Quyên liếc thấy dương vật ông Đông- chồng hờ- khá hùng dũng, dài nhưng hơi đen bóng, thật quý cách. Thể hiện qua nét mặt: con người thanh liêm, đức tánh cương trực, thích trắng đen rõ ràng, đơn sơ nề nếp.
Ông Đông vừa được gần bên vợ, rảo bước với nhau ban chiều ngoài bãi biển, giờ ông chỉ còn muốn “oanh tạc” vợ nằm phơi chênh hênh, nghe Tú Quyên kể dài dòng tướng cách, nhưng tới cái âm hộ vợ – lại không đỏ, bờ môi không dày tái tái- như mồng gà mái tơ. Quyên cho “tiện cách”. Nhưng con chim chồng đen thì quý cách. Vậy hai nhập lại có ra “trung cách” hay bàng cách đây?. Ông cứ đưa dương vật vô âm hộ nắc Thanh Nguyệt tơi bời. Miệng lầm bầm: của nhà không “ăn” nè, đem “chiêu hàng” cho ông Chủ, Tài phú, Thợ máy, cho Tài công, rồi … ông Tusima…, ông nắc nữa âm hộ Nguyệt từ tái sang hồng nước tươm rịn. Thanh Nguyệt ôm ghì chặt chồng rên la sướng sướng.. như tận hưởng nghĩa tình chồng vợ.
Tú Quyên, hơi thất sắc thần hồn, ngồi bệt xuống xem kỹ hơn, mép lồn Nguyệt như đang nhai nhai dương vật chồng. Tinh khí ông ọc…ọc chảy ra. Ồ! uy dũng người nữ- Thanh Nguyệt thấy hơi nhón người trở thế- thì tiếng la thất thanh của ông Đông:
– Trời ơi!, sao đau quá như ai bóp đầu khấc anh vậy?
Ông Đông ngả người như né tránh con chim tuột khỏi vị trí, tinh dịch trào theo lai láng bên ngoài.
– Anh tha tội cho em, em đang thực tập:’Nhiếp âm hộ”, thành công ngày về sum họp không xa.
Quá sung sức ông Đông đè tiếp Tú Quyên chơi hiệp nhì, nhớ lời người tình nói thỏ thẻ- em tắt kinh- ông nắc, ông ngâm dương vật cho thật lâu rồi nắc tiếp. Tinh lực ông nhét dồn hết trong âm hộ Tú Quyên, rồi cả ba bước vào nhà tắm.
Đêm hôm ấy cả ba người quấn quít chung giường .
Phái đoàn quay về thủ đô Bangkok rất sớm, họ dạo khu phố thương mãi mua đồng hồ, sắm áo montagu nam nữ, hàng vải nhập cảng quý giá, dầu thơm.. so với hối suất Úc kim quá rẻ, trước giờ ăn trưa đã định. Đây trạm dùng chân chót để phái đoàn lên phi cơ vào 22 giờ đêm nay, tạm từ giã nhau.
Ông bà Tusima đặt nhà hàng danh tiếng thịt rừng: rắn rùa, heo rừng, mển, nhiếm… Rắn, ăn giúp Nam giới cương lâu, tăng cường dương lực đẩy đưa với vợ, nhân tình hằng giờ chưa “co vòi”. Do đó, họ làm ba con rắn hổ đất, khoản đãi phái đoàn bằng món gỏi đặc biệt, độc nhất vô nhị, khai vị trước.
Nhà hàng cho rắn “biểu diễn” trước mặt thực khách. Con rắn phùng mang nhảy mổ tới – người đao phủ thủ lui bước- một lúc con vật đành khuất phục, bị tay chuyên nghiệp nắm đầu đưa cao cắt tiết, trước bàng quan thiên hạ trong bàn, hứng máu pha vào ly rượu, rồi móc mật để trên dĩa nhảy thoi thóp.
Bà Mỹ Ly bưng đĩa mật rắn, mời ông chủ Lý Tế Thâm.
– Anh hãy nuốt trửng, rồi ực ly rượu pha chế nầy.
Liên tiếp mời Ông Đông, và Tài phú thưởng thức.., như đặc sản địa phương quý hiếm. Chẳng mấy chốc ba ông như bừng bừng lửa dục, khí sắc khác thường: tai, má hồng hào, háo hức trong lòng…đứng ngồi không yên.
Quý bà, mời ăn món chim sẻ ra- ràng, hầm yến sào với sâm, cũng rộn ràng, tay chân day động không ngừng.
Nhưng Quỳnh Hoa, nàng nhớ món Dơi quạ to con,- đòi hỏi- bà cho biết phải ăn vào mùa có bông trái gòn – mới tác dụng, “sung” những không “mãn” bằng loài chim sẻ. Bạo phát thì bạo tàn, cu cương nhanh thì xìu cũng lẹ. Dơi loại khó kiếm vào mùa nầy nhà hàng hiện không có.
Quý chị thấy chim se sẽ trống nè, chút nhảy lên đạp mái.., liên tục. Em cam đoan quý chị đòi hỏi phải: ba bốn trự thanh niên khỏe mạnh giao hợp liên tục mới thấm. Em mời quý vị toàn thức ăn cường dâm, cường dương. Ông uống rượu bà thầm khen hay.