Quý cảm thấy cặc chàng đang vùng lên đòi đi chiến đấu. Miệng chàng chẩy nước dãi, chàng phải cố gắng lắm mới khỏi xà xuống ngoặm lấy cặp vú. Cặp mắt Quý lang thang, quanh quẩn ở vùng ngã ba Hàng Xanh, đường dẫn vào thành phố mang tên bác. Quý thấy rõ đám lông đen qua lần vải mỏng của chiếc slip. Trí tưỏng tượng của Quý xoay quanh hiểm địa Điện Biên, nơi mà Võ Đại Tướng vô cùng thèm thuồng, ông đã phải hy sinh hàng vạn sinh linh để chiếm đoạt.
Quý nuốt nước miếng, lầm bầm trong cổ họng, bàn tay ngứa ngáy xòe ra, nắm lại, khởi động để sẵn sàng tấn công. Với tấm thân nhỏ bé, cặp chân dài, Quý chưa bao giờ được nhìn thấy. Hôm nay chàng được chiêm ngưỡng cặp đùi nẩy nở, hấp dẫn do những hoạt động thể dục của nàng tạo thành. Nàng đứng đó, tay chống lên thắt lưng cho chàng tự do nghiên cứu thân thể gần như trần truồng của nàng.
“Ô…Ngọc Liên, con có một thân hình hoàn hảo, tuyệt vời….”Quý nói tiếp :”Ba đã từng mơ tưởng đến con từ lúc con mới 13 tuổi…Đêm nay ba được con cho ba hưởng tiết trinh của con, ba sung sướng lắm. Đêm nay là đêm vô cùng qúy giá đối với ba. Chúc mừng sinh nhật thứ 18 của con. Chúc mừng ngày vui nhất của con cũng như của ba…..”
Ngọc Liên nhìn Quý. Nàng lấy tay nâng vú lên, hạ xuống như mời gọi Quý. Hai đầu vú cứng như hạt bắp khô, dựng đứng lên, chĩa thẳng vào cặp mắt hau háu của Quý. Nàng nhìn theo cặp mắt Quý di chuyển về phía dưới thân nàng. Nàng tự hào về bộ lông lồn đã đưọc cắt, tiả gọn gàng để chàng chiêm ngưỡng, nhưng vẫn không giữ được hai chân khỏi run rẩy. Nàng đã mơ ước dâng hiến toàn bộ thân thể của nàng cho người mà nàng yêu…đó là cha nàng. Nàng chờ đợi đã lâu. Nay thời điểm đã đến, nàng bồn chồn, mong đợi sự đáp ứng của cha.