Như con hổ đói,tôi lao vào ôm Thanh.Tôi xé,tôi nhai,ngấu nghiến.Thanh cũng đáp lại mảnh liệt không kém.Chúng tôi làm tình như vũ bão.Trận đấu đầu vừa dứt,chưa 15 phút sau chúng tôi lao vào trận đấu thứ nhì.Thân hình chúng tôi quấn nhau như không muốn rời.Thanh hừng hực,sung mãn,quyến rũ.Người đàn bà bị bỏ quên và anh con trai mới lớn đến gần sáng mới rời xa để nhìn thấy nhau.Tôi nhìn thấy đồi núi lồi lõm trên người Thanh thật tuyệt vời,săng cứng chào mời gợi cảm.Từ đôi vú cho tới âm hộ, tôi mò mẫm vào đám lông như rừng chưa ai khai phá.Thanh nói nhỏ:
“Chắc mang bầu quá!”
Thanh 36 tuổi.Sau nầy tôi biết ông giáo Tính trở ngại nên nàng không có con được.
Sau đêm đó Thanh không còn gọi tôi là em,chỉ gọi trống không,cô nghĩ dạy ra tìm việc làm khác.Cái lớp áo đạo mạo ngày trước thay vào cái trẻ trung yêu đời hẳn.Thanh nồng nàn hưởng ứng trong chuyện gối chăn,sex không còn là chuyện thầm kín,trốn chạy,che dấu,mà là gọi mời đáp ứng,cởi mở ,đam mê.Chúng tôi như những người hưởng tuần trăng mật.Nếu có thể làm tình được bất cứ chổ nào chúng tôi không từ và Thanh nồng nàn đáp trả như một người vợ mới cưới.
Vài tháng sau.
Thanh nhìn tôi nói vẻ mặt đăm chiêu:
“Thanh có bầu rồi Bình ơi!”
Tôi chửng hửng nhìn Thanh ngạc nhiên,Thanh tiếp:
“Tháng nầy chẳng thấy kinh kệ gì!”
Cuối cùng chúng tôi thu xếp tất cả việc gia đình,tôi thú thật với gia đình tôi và từ giã để cùng Thanh đi về một phương trời khác.
Chúng tôi định cư một thành phố gần biển ở miền Nam, qua sự giúp đỡ một người bạn Mỹ tên Steve.Tôi và Thanh cưới nhau thành chồng vợ.