Một lần, Trâm quên để sẵn quần áo thay . Ông Thành vào không thấy ra hỏi lại . Trâm nói thứ quần áo nàng muốn mặc và bảo ông Thành vào kiếm.
Quần áo đã mặc khi tắm xong nàng để lại và ông Thành thu thập mang vào phòng để máy giặt. Có lần Trâm bắt gặp ông úp mặt vào đám quần áo của nàng khi đem ra bỏ giặt. Một lần khác, Trâm đem ra toan giặt tay một số quần áo lót loại đặc biệt của nàng bằng lụa đắt tiền, ông Thành trông thấy ngỏ ý muốn giặt thay và nàng từ chối . Nhưng ông khẩn khoản xin làm.
Từ đó Trâm để ông Thành được giặt tay quần áo lót của nàng ngay trong phòng rửa mặt của hai vợ chồng trong khi nàng nằm dài trên giừ?ng đọc tiểu thuyết. Và nhờ đặc ân này, ông Thành được phép theo vào phòng ngủ của nàng khi nàng tắm xong. Trâm không còn cần sai ông Thành lấy sẵn quần áo cho nàng thay khi đi tắm. Nàng chỉ cần khoác chiếc áo choàng vào rồi đi về phòng mình ngay cả những lúc có mẹ chồng ở nhà . Ông Thành đợi ngoài của để khi nàng mặc xong quần áo thì gọi vào nhờ việc.
Có lần khi ông Thành vào thì nàng đang sửa soạn đánh móng chân . Ông Thành đứng xem nàng làm xong quỳ xuống xin thử . Nàng chỉ bảo và làm mặt giận khi ông làm lần đầu lem ra ngoài móng. Những lần sau, ông Thành cẩn thận và tỉ mỉ hơn rất được lòng nàng.