Cô ấy … dang rộng hai cái đuôi của cô ấy ra … Một tay xoa xoa cái tròn tròn … một tay xoa xoa cái gì đó … Vẽ mặt cô ấy ngất ngây … Cô ấy rên lên nho nhỏ : “ Aaa … Aaa … sướng quá anh ơi ! … Aaa …Aaa … !!! “ Ariel cũng bắt chước , một tay đưa lên cái tròn tròn của mình … một tay thò xuống … Nhưng hởi ơi ! Ariel không giống như cô ấy … Ariel bàng hoàng … “ Phải làm sao đây … phải làm sao … ??? “ Ariel không biết phải làm gì cho giống như cô ấy … Ariel muốn giống như cô ấy … Coi cô ấy kìa … Cô ấy đang ngất ngây vì cái cảm giác mà mình đang làm …Ariel hụt hẩng … Nhìn cô ấy , Ariel càng thèm muốn mình cũng được như cô ấy … Ariel biết chắc là làm việc đó chắc là sướng lắm … sướng hơn là xoa xoa hai cái tròn tròn nhiều … Nhìn cô ấy mà Ariel thấy xót xa cho mình … Nhìn cô ấy gào thét , ngất ngây … Không còn biết gì đến trời đất , cây cỏ , hoa lá , mây nước … Cô ấy quên đi tất cả … tất cả … chỉ còn lại những gì thống khoái , đê mê … Nhìn cô ấy gào thét … tiếng gào như bay mất hút vào Đại dương mênh mông … xa thẳm …
Ariel ủ rủ , cô mơ màng … cô khát khao được làm con người để xem cái cảm giác mà cô trông thấy hôm nọ nó như thế nào … mọi vật chung quanh cô đều trở nên vô nghĩa … Bầy cá mà hằng ngày tung tăng , đủ màu đủ sắc lượn quanh không làm cô vui lên được … San hô xanh , vàng , đỏ , trắng hôm nay trở nên không màu … chúng xám xịt như nổi khắc khoải của Ariel … Cô lại nhớ …