Chị biết cái kiểu tửng tửng của anh rồi. Chả mà quên cứt khô gì, quên chưa hửi *** chị thì có. Y như rằng, anh nắm hai bên lưng quần chị nắm giũ giũ như rũ bụi, chị đành đưa đít cao lên cho anh lột mau xong. Anh khề khà cúi xuống hun, vạch mu chị ra và giúi giúi cái mỏ vô bú rột rột, còn nút chóc chóc thấy ớn.
Chị muốn la : chưa rửa ráy gì đó cha. Nhưng anh làm chị rung động tứ chi, líu ríu hết nói chi nổi. Chị nghĩ bụng : thằng cha ở dơ tổ, *** dính ke đầy mà rúc như chuột rúc. Anh làm chị nhột nên kẹp hai giò lại, anh hăng banh rộng ra và nút oạp oạp lên mu, lên khe và thè lưỡi rà rà sâu vào cái lỗ. Chị nghe cái đầu nhọn lua tưa nổi hột cà rà bên trong làm bung bung người chị hết. Chị ển cao lên rồi mà cơn sướng rần rần cũng không bớt giảm đi.
Đọc truyện đit nhau của tuổi hoc trò – buổi sáng
Chị phải nắm lấy ót anh mà nhấn với hi vọng làm cho cơn nứng giảm từ từ, nào dè miệng anh được đẩy vô tận cùng sâu thẳm còn làm chị rối beng hơn canh hẹ nữa. Chị kêu chí chát : thôi, đã rồi, lo đi làm kẻo trễ, bú vậy đủ rồi. Anh nào nghe cứ khùa khùa hết dọc đến ngang, hết lên đến xuống, làm chị nhũn mềm từng chặp.
Giờ buổi sáng ngồi nhớ lại chị tảng thần. Đàn ông quá quắt, ở dơ hết chỗ nói. Miệng mồm vậy rồi dứt bú là le te dông, làm như để lưu cữu hơi hướm *** vợ ra quán nhâm nhi ly cà phê mới thấy ngon. Thằng nhỏ cắn giựt cái vú chị nhói nhức, chị giằn nó một cái, đầu vú bị tuột ra, thằng cún khóc rinh. Chị vội nhét vú vô cho nó mà dặn : đừng cắn má, đau. Tía mày làm nó méo xẹo, giờ mày cắn nữa, má chịu sao nổi.