Con nít hiểu cóc gì đâu, nhưng chi nói thì nói cho có lời. Thằng nhỏ lại nút chằm dằm lên vú, cái miệng ngây ngô của nó vặt vẹo cái vú thiệt hay. Chị thả hồn mơ màng để mặc cho môi, tay và gió mơn trớn lên từng phân da vú chị. Chuyện chị ngồi phanh cho con bú là chuyện hà rầm, ngày bữa gì, song chị đâu ngờ sự hớ hênh của chị lại làm cho người ở trọ cạnh bên bị xốn.
Cậu này tình cờ nhìn thấy chị một lần, bắt gặp nây vú chị tròn quay và nung núc sữa thì chết mê chết mệt. Nên sáng nào cũng rình nhìn. Chị thì vô tình mà cậu thì cố tâm, nhiều khi nhìn chị say sưa, đắm đuối. Chị có hay hoặc không chẳng rõ, có điều thỉnh thoảng thấy chị giựt mình kéo vạt áo đậy vú lại, dáo dác nhìn, cảm rõ ra êm êm và thằng nhỏ mút bạo quá làm chị sướng mới bỏ rơi vạt áo lại.
Cậu theo dõi chị rất sát, có lúc bất giác mấy ngón tay cậu vê vê như đang măn măn cái đầu vú để không. Chính lúc đó cậu thấy chị rùng mình như bị lạnh, hoặc lúc lắc người như bị kiến cắn. Cậu bức xúc càng vê mạnh, nỗi thần giao cách cảm nào khiến cái đầu vú để không của chị bỗng bắn vọt sữa ra, rồi nhễu nhễu thành giọt tong tong sau đó.
Chị bồn chồn trong bụng, nôn nả gì đâu, nên vội vội vàng vàng đứng dậy ôm con vô nhà. Chị líu quíu bước chưn sợ ai lỏn vô theo nên vấp tới vấp lui. Chị ấp chặt thằng nhỏ vô vú, ôm khư khư thành một điểm tựa thủ thế. Cậu nhìn theo tủm tỉm cười. Cậu nghĩ người đâu có cặp vú no đầy, căng mọng và bóng lưỡng quá đẹp. Cậu ước gì được hóa thành thằng nhỏ để ngậm mút và vò măn lên vú chị thì sướng biết bao.