Trước tiên Long hàng ngày cải trang theo dõi Tuấn tìm cơ hội thích hợp. Vì cậu chưa phải đi học nên dư thời gian để làm công việc này. Một hôm Long thấy Tuấn vào một tiệm vàng bạc đá quý nhỏ trên đường. Long biết hắn định làm gì. Sinh nhật Thu sắp tới và có lẽ hắn định mua tặng Thu một sợi dây chuyền hay cái nhẫn. “Tao sẽ không để mày làm thế đâu thằng khốn nạn” – Long nghĩ. Cơ hội đến với Long khi một người khách mua xong ra khỏi cửa hàng, trong tiệm chỉ còn lại một người bán và Tuấn. Lựa đúng lúc người bán hàng quay mặt vào trong, Long đẩy luồng siêu lực về phía cô ta và Tuấn, cả hai lập tức bất động. Long nhanh chóng dựng xe bước thẳng vào trong quầy vơ gần như sạch bách cả một tủ nhẫn, dây chuyền và mặt đá quý. Cậu rút trong túi quần một cái dao cắt kính khoét một mẩu kính bằng bàn tay ở ngay sát chỗ Tuấn đang đặt tay. Xong xuôi, Long đút mấy sợi dây chuyền cùng cái dao cắt kính vào túi áo hắn sau khi ấn mấy ngón tay của hắn vào để lấy dấu vân tay. Long cố ý để lộ đầu một sợi dây chuyền ra ngoài, mấy cái nhẫn thì nhét vào túi quần hắn rồi ôm hết số còn lại ra xe chuồn thẳng sau khi đẩy một luồng phản siêu lực vào cả hai người. Tất cả diễn ra trong vòng chưa đầy 3 phút.
Tuấn tình ngay lý gian, không thể nào giải thích được tại sao cái dao cắt kính, mấy sợi dây chuyền, mấy chiếc nhẫn lại ở trong người mình. May cho hắn có bố mẹ “làm to” không muốn chuyện lộ ra nên đền cho cửa hàng nọ gần trăm triệu, lo lót cho bên công an cũng mấy chục triệu nữa. Long theo dõi biết tất cả những điều đó và cậu thấy hả hê vì đã trả được mối thù. Tuy như thế chưa thể nào bù đắp được những gì cậu đã và đang phải gánh chịu nhưng xét cho cùng, nếu không có tai nạn đó, chưa chắc Long có được siêu năng như bây giờ. Số vàng lấy được Long giấu ở nhà chưa biết làm gì. Cậu lựa ra một sợi dây chuyền đẹp nhất, định bí mật tặng cho Thu. Mặc dù Thu đã bỏ rơi cậu trong những tháng ngày đen tối đó nhưng tận trong đáy lòng, Long vẫn không quên được Thu. Tối sinh nhật Thu, Long theo dõi từ xa đợi khách khứa về hết cậu mới đột nhập vào nhà. Long trốn trong phòng ngủ của Thu được một lúc thì Thu mở cửa vào. Từ góc quan sát của mình Long thấy Thu trút bỏ bộ váy mặc trong bữa tiệc sinh nhật. Long không ngờ đến cảnh này. Cậu đột nhập vào đây không phải để nhìn trộm Thu. Thực tế cậu cũng không rõ mục đích của mình nữa. Tình cảm của Long đối với Thu cũng thật khó xác định. Căm giận, khinh rẻ hay thương yêu? Chính Long cũng không biết. Lúc này Thu đang đứng chải tóc trước gương. Trên người Thu chỉ là bộ đồ lót mỏng không đủ che những cái cần che. Long đứng chết trân, miệng khô khốc nhìn Thu bới tóc lên lộ ra cái gáy trắng trẻo, cái cổ cao cao. Xuống dưới chút nữa là hai bờ vai cong cong mềm mại, làn da trần trắng mịn của cái lưng thon. Hai đùi Thu hơi mập một chút nhưng cặp mông thì hết chê. Cái quần lót nhỏ ôm sát lấy hông và một nửa cặp mông để lộ ra phần còn lại mà chỉ nhìn chúng thôi cũng biết cặp mông nàng tròn trịa và chắc nịch thế nào. Thu với tay lên móc áo lấy bộ đồ ngủ rồi bước vào phòng tắm. Từ góc quan sát của mình, Long vẫn còn sốc trước những gì vừa được nhìn thấy.đọc truyện dâm mới nhất
Trước đây cậu yêu Thu nhưng mới chỉ hôn nhau chứ chưa có gì hơn. Tận mắt thấy cơ thể người yêu cũ của mình, trong người Long dâng lên bao tình cảm, toan tính khác lạ. Cậu hả hê với ý nghĩ kiểu AQ: “Có khi mày (ám chỉ Tuấn) cũng chưa được nhìn thấy Thu gần như khỏa thân thế này!”. Nhưng tim cậu chợt thắt lại khi nghĩ ngược lại: “Chưa biết chừng nó đã ngủ với Thu rồi. Có thể lắm chứ, lúc nãy chia tay, cả hai ôm hôn nhau dạn dĩ thế cơ mà”. Và Long như điên lên khi tưởng tượng cảnh hắn ôm Thu trong tay, trần truồng, làm tình với Thu ngay trên chiếc giường kia. Long muốn vứt ngay gói quà cậu đang cầm rồi bỏ về nhưng không biết tại sao cứ ra khỏi chỗ nấp hai ba bước cậu lại quay lại. Cậu cũng thực sự không biết mình muốn ở lại làm gì. Thu đã tắm xong, lại đứng trước gương chải tóc. Trong bộ đồ ngủ bằng vải mỏng, cô sinh viên năm thứ tư trông thật thướt tha, gợi cảm. Xinh như cô học tại trường Bách Khoa quả thật là rất hiếm. Long đau đớn ngắm nhìn người yêu cũ của mình với ý nghĩ cô đã lên giường với Tuấn. Đột nhiên Long nảy ra một ý định điên rồ. Con quỷ trong người cậu xúi cậu làm bằng được trong khi phần người lương thiện cố kéo cậu đi về. Long vận sẵn khí, Thu vừa ngả lưng xuống giường, chưa kịp với tay tắt công tắc đèn thì cậu đã đẩy luồng siêu lực về phía Thu làm cô bất động. Long ra khỏi chỗ nấp tiến đến bên giường. Thu nằm đó, trông như đang ngủ. Khuôn mặt dễ thương bao bởi suối tóc đen mướt để xõa. Long quỳ xuống ngắm Thu sát hơn. Cậu nhớ hai má bầu bầu kia đã từng dụi vào má cậu, cái cằm thon kia đã từng tì lên vai cậu khi hai đứa đèo nhau. Long đưa tay vuốt ve từng đường nét trên khuôn mặt của Thu, không kìm được cậu đã ghé xuống định hôn lên đôi môi xinh xinh hé mở nhưng phút cuối lại dừng lại. Long biết khuôn mặt mình biến dạng, sứt sẹo, làm sao có thể kề lên khuôn mặt mịn màng của Thu được. Khuỷu tay Long chợt quệt qua ngực Thu, hình như Thu không mặc áo lót. Trời nóng nên Thu không cài cúc áo trên cùng, nơi đó đang lộ ra làn da trắng ngần và một khoảng hõm bắt đầu của cái khe sâu “chết người”. Long đưa tay ướm thử lên ngực Thu, chao ôi, đúng thật là Thu không mặc nịt ngực, tay Long ôm trọn bầu ngực mềm mại qua làn vải mỏng. Long run run lần cởi từng cúc áo của Thu rồi banh hai tà áo ra. Đẹp quá! Cả con quỷ lẫn con người trong Long đều phải thốt lên. Hai bầu vú Thu tròn trịa vun cao, núm vú nâu sẫm nổi bật trên làn da trắng muốt. Mặc dù Thu đang nằm, vú cô cũng chỉ hơi xệ xuống hai bên chút ít, còn lại hai bầu vú vẫn căng mơn mởn khiến Long phải đưa tay lên bóp nhè nhẹ. Vú của Thu thật đặc biệt, khi Long nắn nhẹ thì nó mềm mại như quả vú sữa đã chín nhưng khi cậu bóp mạnh thì nó lại chắc như quả vú sữa còn xanh, chỉ có làn da thì vẫn trơn mịn không đổi. Long thích thú nhồi bóp say mê mà quên mất mục đích chính của mình. Có người nói nếu đã mất trinh hai núm vú sẽ thâm lại không đỏ hồng như trước nhưng Long cũng nghe có người nói không phải vậy. Núm vú của Thu nâu sẫm nên Long không muốn tin vào ý kiến đầu. Cậu muốn biết chắc chắn hơn là Thu đã ngủ với Tuấn hay chưa. Ánh mắt cậu rời khỏi hai quả đồi đầy quyến rũ để xuống đồng bằng nơi có một cái giếng nông. Tay cậu vuốt ve lên eo, lên bụng Thu rồi nắm lấy lai quần của cô. Long cứ kéo xuống rồi lại kéo lên, cậu dùng dằng mãi mà không quyết định được. Cuối cùng con quỷ cũng chiến thắng, cả quần dài lẫn quần lót của Thu đều bị tụt xuống lộ ra thảo nguyên xanh cỏ. Chưa bao giờ được ngắm nơi kín đáo nhất của người con gái gần và thật đến như vậy, Long phải cố kiềm chế mình trước tạo vật được sinh ra chỉ để quyến rũ đàn ông, từng chôn vùi không biết bao nhiêu anh hùng quân tử. Cậu lập đi lập lại trong đầu: “Sự thật. Sự thật. Sự thật.” mà mắt thì nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống cái tam giác cong cong nổi vồng lên giữa hai háng Thu. Nhưng cuối cùng cậu vẫn dùng tay vuốt ve hai đùi mượt mà của Thu, xoa lên chùm lông đen, xoăn mọc dầy trên mu của cô một lúc rồi mới làm theo dự định trong đầu. Cậu đẩy hai đùi Thu dang rộng ra, vạch đám lông vẫn còn hơi ẩm đang che lấp cửa mình của Thu, lấy hai ngón cái banh hai mép thịt lớn sang hai bên rồi nhìn vào. Chính giữa cái khe đầy quyến rũ là hai mép thịt nhỏ màu nâu xậm – hình như cũng là dấu hiệu cho biết người con gái đã mất trinh – và một cái lỗ nhỏ ươn ướt. Long cúi sát mặt vào nhưng cậu không thể nhìn thấy gì hơn mà chỉ ngửi thấy một mùi nồng nồng bốc lên từ chỗ đó. Long gần như đã mất hẳn lý trí rồi. Cậu quyết tâm thực hiện đến cùng ý định của mình là xem Thu còn trinh hay không, bất chấp hậu quả. Chỉ để biết mà thôi, Long nghĩ. Nhưng tiếng nói khác vang lên: “Mày thèm muốn thì có, đừng ngụy biện!”. Cuối cùng thì Long vẫn run run cởi quần mình ra. Cậu cố làm thật nhanh vì sợ tiếng nói kia thắng thế, cậu sẽ dừng lại. Long đè lên người Thu, rõ ràng khoái cảm trước sự cọ xát da thịt với cơ thể người con gái. Cậu lần tìm đưa dương vật cứng ngắc vào cửa mình Thu, tìm cái lỗ nhỏ ướt át. Thu vừa tắm xong nên cửa mình vẫn còn ẩm ướt, Long dễ dàng ấn đầu khất vào. Nhưng sau đó bắt đầu khó khăn hơn, thành âm đạo như bóp chặt lấy dương vật Long khiến cho cậu cũng cảm thấy đau. “Mày đang hiếp Thu đấy!” Tiếng nói trong đầu cậu vang lên nhưng Long lại tự nhủ: “Một chút thôi, rồi mình sẽ biết được sự thật”. Long biết âm đạo Thu chật như thế không chứng tỏ cô còn trinh mà vì cậu đang làm tình trộm với cô, cơ thể cô bất động không đáp ứng lại, âm đạo không nở ra nên mới thế. Tuy nhiên bản chất của âm đạo vẫn là co giãn nên Long vẫn nhích dần vào được. Cảm giác chật hẹp, bó sát lên dương vật khiến Long sướng tê tái nhưng mỗi phân nhích vào là trong lòng cậu lại đau như cắt. Năm xưa nằm trên giường bệnh cậu từng thất vọng khi đối diện sự thật là mình bị bại liệt thì nay cậu cũng đang dần dần mất hi vọng là Thu vẫn còn trinh. Dương vật cậu cứ đi vào mà không gặp vật cản nào đánh dấu sự trong trắng của người con gái. Khi dương vật cậu đã ngập tận gốc, một cảm giác sướng khoái khôn tả dâng lên não từ phía hạ thể. Đồng thời, cơn giận giữ, đau đớn vì thất vọng cũng chiếm lấy bóp nghẹt trái tim Long. Cậu bật dậy rút dương vật ra nhảy xuống giường nhìn Thu đầy căm hận, khinh rẻ. “Trong khi mình nằm liệt trên giường thì nó hú hí với thằng Tuấn!” Long cay đắng nghĩ. Cậu những muốn nhào lên dày vò, cấu xé, hãm hiếp cái thân hình lõa lồ đĩ thõa kia nhưng khi nhìn khuôn mặt trẻ thơ của Thu thì Long lại xuội lơ. Những yêu thương trìu mến ngày xưa tràn về khiến phần người trong cậu thắng thế, Long vừa mặc lại quần áo cho Thu vừa tự xỉ vả mình về những hành động thú tính vừa rồi. Long cũng biết trong y học có hiện tượng màng trinh co dãn, thậm chí có người đẻ xong mà màng trinh vẫn không rách. Biết đâu Thu chẳng ở trong trường hợp đó. Và Long nhẹ người khi nghĩ như thế. Dọn dẹp hết mọi dấu tích của mình xong, Long để gói quà của cậu lẫn vào những gói quà khác chưa mở trên bàn của Thu. Trong món quà của Long có một tấm thiếp không đề tên người gửi, không chữ kí và thay cho lời chúc là dòng chữ đánh máy: “Hỏi Tuấn ai đã đóng cầu dao điện”.
Long ra về với tâm trạng chán chường, đau khổ. Cậu đã quyết định đây là lần cuối cùng cậu gặp Thu. Thực tế, Long nghĩ, Thu cũng chẳng tốt đẹp gì, cô ta đã bỏ rơi cậu trong lúc cậu cần người an ủi nhất. Nhưng thử soi mình trong gương xem, ở địa vị Thu chắc gì mình đã làm được hơn? Một khuôn mặt như thế này thì anh Chí cũng phải vái chào còn Thị Nở có lẽ cũng phải đứng cách xa 10 bước, Long cay đắng.
– Anh ơi, đi với em không?
– Anh ơi, sao buồn thế? Đi với em em giải sầu cho.