“Không. Con đừng làm vậy. Chúng ta hãy dừng lại….”
Liên qùy xuống, mắt nhìn thấy *** mẹ đã rỉ nước, liền đưa lưỡi khám phá kho tàng quen thuộc, nàng đã tạm bỏ quên. *** Loan bị lưỡi Liên xoáy sâu vào trong, khơi giòng dâm thủy trào ra. Đến lúc này Loan cảm thấy lòng ham muốn trỗi dậy nhưng vẫn cố gắng từ chối sự gợi tình của Liên.
“Oh, Liên con….mẹ sướng quá…Phúc đã làm mẹ sướng điên lên, con còn hơn cả Phúc….thật tuyệt vời, nhưng phải ngưng lại thôi…..mẹ con mình không đúng rồi…..sai rồi…..ngưng lại i i i i…..”
“Không có gì sai trái “Tiếng nói của Phúc làm Loan giật mình, ngẩng mặt, thấy Phúc đang đứng trước cửa phòng với nét mặt vui tươi.
“Oh, Trời ơi…..anh đã về….không ….”
Với nét mặt nghiêm trang nhưng không giận giữ, Phúc hỏi “Tại sao, em yêu con gái lại là sai “
Hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, Loan vô cùng bối rối. Ông ấy đã biết Liên là con mình và hình như Liên cũng đã biết ông ấy. Biết nói gì đây, Loan đành im lặng, nhận sự phán xét của chồng.
“Tại sao em không trả lời anh ? Tại sao mẹ con yêu nhau lại là sai ? “
“Mẹ con em yêu nhau không sai hả anh ? “
“Tại sao em che dấu tình yêu ? Tại sao em không cho anh biết về con em ? Cái gì đã làm em xấu hổ ? “
Loan ôm mặt khóc nức nở, nằm gục xuống sàn nhà. Phúc và Liên vội đỡ nàng lên, để ngồi trên giường, giữa hai người. Phúc cầm tay Loan nói “Đừng khóc nữa. Anh yêu em, Liên cũng yêu em. Chúng ta yêu nhau. “