Cả đám thanh niên cũng lần lượt mặc lại áo quần. Cười cười, nói nói tranh cải về chuyện sung sướng của từng thằng.
“ĐM, tao chưa bao giờ biết cái cảm giác đụ ra làm sao”. “Tao cũng vậy, lần đầu tiên”.
“Nó êm ái làm sao, nuốt trọn nguyên con, giống như vải lụa nhung trét mật vậy”.
“Tao không ngờ nó trơn như vậy”. “Với tao thì hơi bót … Phê … phê thiệt!”.
“Còn tao như có cảm giác bị một lực hút vô trong. Nên gòng lắm chỉ hơn 30 giây, nhưng sướng tê nơi luôn”.
“Nó ấm hơn tao tưởng. Ít ra, tao thấy hơn cuộn giấy súc nhiều. Cái gối ôm cũ khoét lỗ cũng không sao sánh bằng”
Lâu lâu, chúng len lén nhìn cô. Cô có vẻ ngậm ngùi lắm, nước mắt cô rơi lả chả.
“Vậy ai là người gỡ trói”, một đứa lên tiếng.
“Tính sao, bây giờ … Ở ngoài công an đang truy lùng bọn mình. Tin cô giáo bị bắt cóc đồn gần hết cả nước. Báo nào cũng đưa tin. Tụi mình dấu cổ dưới hầm tối này không biết được bao lâu”.
“Nghe nói tụi thằng V cũng bị tình nghi và bây giờ đang nằm trong khám”.
“Thôi … Lỡ leo lên lưng cọp rồi … chơi luôn. Ít ra, mình tạm lắng yên thì sẽ không ai nghi ngờ hết”.
Rồi cả đám chụm lại xùm xì, tính kế. “Bây giờ, cứ tạm thời để ở đây. Chia phia nhau trực và mang thức ăn tới”.
“Tình hình đang nghiêm trọng cho nên phải hết sức cẩn thận dù là hiện tại chưa có ai đoán ra tụi mình. Họ còn tưởng là bọn nó …”, một đứa có vẻ là xếp sòng lên tiếng.
“Cái này có phải gọi là dương đông kích tây ?”, một đứa hỏi.