VN88 VN88

Đọc truyện người lớn hiếp dâm cô Nghiêm

Theo “lệnh” của một đứa, một đứa khác bước lên. Hai ba đứa đứng kế, lui lại, nhường đường cho đứa nọ.

Cô Nghiêm bây giờ trở lại trạng thái nằm im chờ đợi. Một bàn tay nào đó đặt nhẹ lên cút áo cô, cô vẫn nằm im nghĩ ngợi. Trước sau vì cô cũng bị bọn chúng cởi áo, thay vì bị biện pháp mạnh, bị đánh, chẳng thà để đứa nào đó làm nhẹ nhàng hơn. Cô Nghiêm không định cự nự gì nữa.

Áo cô lần lượt được cởi ra. Bây giờ cô nằm lơ lững treo trên dây, nửa phần lõa thể, bằng bốn sợi dây vải buộc chặt ở cổ tứ chi. Cô thấy thật hổ thẹn vô cùng. Nếu như bọn chúng là đám học sinh của cô, mà đối xử với cô tệ như thế, chắc rằng chúng ghét cô đến tận xương tủy. Sự xấu hổ của người đàn bà bị thấy trần trụi cũng nặng lắm.

Treo cô Nghiêm lên xong, cả đám đứng lớ ngớ nhìn thân thể cô như một con vật sắp vào tay vị đồ tể lột da.

“Thật không ngờ cô giáo có bộ ngực thon gọn mà ướt át ghê ! Cô có tập thể dục thẩm mỹ gì không ?”, một đứa bỗng nhiên xầm xì.

Như đoán được cả đám đang nhìn vào ngực mình lom lom, cô Nghiêm bỗng thẹn đỏ mặt. Giãy dụa mấy cái lơ lững cho có lệ. “Các em, đừng làm vậy … Đừng! ĐỪNG! QUÁ ĐÁNG RỒI NHEN”.

Dù cho cô có kêu la, bọn họ cũng mặc kệ. Và khỏi cần nói, lúc này đứa nào đứng gần đó cũng cương cứng hết cỡ.

VN88

Viết một bình luận