VN88 VN88

Đọc truyện sec – cô thư ký với giám đốc

Thu Hương không đáp lại, cô chán chường mệt mỏi nằm trần truồng nguyên như vậy một lúc lâu rồi mới ngồi dậy đi vào buồng tắm rửa ráy …. cô tắm rửa rất kỹ nhưng từ háng cô thứ nước nhờn nhờn của ông Phú cứ thỉnh thoảng lại ứa ra một tí, người cô cứ phảng phất mùi ngái ngái đặc trưng của tinh trùng đàn ông … tắm rửa xong khoác bộ quần áo ngủ vào người, ra phòng ngoài thì Thu Hương thấy ông xếp của cô đang ngủ ngon lành trên giường … sợ ông ta cáu nên cô không dám đánh thức ông ta dậy đề về phòng ông ta ngủ. Thu Hương đành nằm ghé xuống giường cố tránh không chạm vào người ông ta để ngủ.

Thu Hương nằm mãi nhưng không sao ngủ được, đầu óc cô cứ dằn vặt mãi vì những gì vừa xy ra. Thỉnh thoảng ông Phú cứ choàng tay qua định ôm lấy cô nhưng Thu Hương đều khẽ khàng nhấc tay ông ta ra vì cô không sao quen được với cảm giác nằm ngủ trong vòng tay một người đàn ông lạ không phải là chồng mình … Rồi cô cũng ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau tỉnh dậy, Thu Hương thấy mình nằm gọn ngon lành trong vòng tay ôm chặt của ông xếp. Ông Phú còn choàng cả chân qua quắp chặt lấy cô đầy vẻ sở hữu. Ông ta vẫn không thèm mặc lại quần áo mà vẫn cứ để nguyên trần truồng như nhộng. Thu Hương thấy cái bộ phận giống đực vẫn còn dinh dính ép chặt vào một bên hông cô. Cô gỡ vòng tay của ông xếp ra để ngồi dậy. Ông ta vẫn nằm ngáy pho pho một cách ngon lành. Nhìn đồng hồ lúc này đã gần 8 giờ, Thu Hương vào buồng tắm đánh răng rửa mặt, tắm qua, rồi ra phòng vỗ nhẹ vào vai ông Phú để đánh thức ông ta dậy, dù cô đã cố tránh không nhìn nhưng không hiểu sao mắt cô vẫn lướt qua chỗ bụng dưới ông xếp, nơi cái dương vật đã sun lại nhưng vẫn còn ngồn ngộn thoả thuê nằm nghỉ ngơi. Ông Phú uể oải mở mắt ra, nhìn cô rồi nhoẻn miệng cười:
– Cô thư ký xinh đẹp của anh đánh thức anh dậy sớm thế, đêm qua anh vất vả thế mà không thương anh sao?
Thu Hương quay mặt đi tránh ánh mắt tinh nghịch của ông Phú:
– 8 giờ rồi mà anh, hôm qua em nghe anh nói sáng nay phi về Hải Phòng gặp mấy người cả mà.
Ông Phú ngồi hẳn dậy vớ lấy quần áo vắt trên ghế:
– Ừ nhỉ, anh quên mất, may có em nhắc, thôi đợi anh tắm một lát rồi đi ăn sáng.

VN88