Tỉnh dậy, tôi thấy chị Thảo đã không còn ở trong xe nữa. Tôi uể oải bước ra xe và dòm xung quanh chỗ ở của chị. Căn nhà chị được bao bọc bởi một vườn cây ăn trái và những dãy cây hoa lá. Cửa sau nhà chị đã mở. Tôi bước vào nhà thì thấy chị đang xào nấu cho buổi cơm chiều. Chị Thảo nhìn tôi với một nụ cười hồn nhiên và hạnh phúc, chị nói với tôi:
-Hoàng ngồi đây ăn cơm chiều với chị nhé!
Tôi gật đầu mà lòng trăm ngàn điều bâng khuâng. Trong lòng tôi, giờ đây đã mang theo hình bóng của chị Thảo nhưng tôi cũng không thể quên đi hình dáng của chị Thương. Vẻ đẹp của hai người tựa như hai đóa hoa xuân sắc, chị Thương mang vẻ đẹp thùy mị và sắc xảo, còn chị Thảo thì kiều mị và quyến rũ. Buổi cơm chiều với chị Thảo mà lòng tôi không được tập trung và suy nghĩ nên lựa chọn ai. Ăn xong, chị Thảo nói để chị trở tôi về nhà vì trời đã gần tối rồi. Tôi gật đầu và theo chị ra xe. Khi tới nhà tôi, lúc chuẩn bị xuống xe, chị Thảo nói với tôi:
-Hoàng! Chị biết em đang nghĩ nhiều về chị, và cũng như về bạn gái của em..Chị… Chị muốn em hãy quên đi chuyện vừa xảy ra, và hãy chăm sóc tốr cho bạn gái em nhé. Nhưng chị và em vẫn luôn là người bạn tốt của nhau phải không???
Giọng chị nói trong nghẹn ngào như không đành chia tay tôi. Tôi lẳng lặng gật đầu mà chạy thẳng vô nhà trước ánh mắt nuối tiếc và bồi hồi của chị đang nhìn theo bóng dáng tôi khuất dần. Tôi cảm thấy chị Thảo rất cao thượng, chị không hoang dâm như những lời đồn đãi của những người khác. Chị đã hiến dâng trinh tiết và có lẽ cả trái tim của chị cho tôi. Chị sẵn sàng từ bỏ tôi để tôi sống chung với người con gái khác. Với người tình đầu của tôi, chị Thương……