Nghiêng ngó một hồi, Tám “chấm” cô gái tên T., nhà ngay cùng thôn. Biết T. đã từng làm gái, đang trở về quê dưỡng bệnh, tìm đường hoàn lương, Tám đến nhà T. ngon ngọt tỉ tê. Cô gái tên T. vừa lâm bệnh, thiếu tiền thuốc, lại chuẩn bị ra Tết sẽ làm đám cưới, đủ thứ tiền phải lo, nghe Tám “dụ”’, cô đã đồng ý đến “đầu quân” cho Nhật, để kiếm tiền sắm sửa cho đám cưới.
Mánh lới “làm ăn”
Ngoài T. ra Nhật còn “chiêu dụ” được ba cô gái khác hoạt động dưới “trướng” của mình. Khi đã có đủ “hàng” để “cung ứng” cho khách làng chơi, Nhật lên mạng “chào hàng” bằng ảnh sex. Khi đã có nick chat, số điện thoại gọi đến của “khách hàng”, trước khi khách muốn được “vui vẻ” khi gọi điện cho Nhật, họ phải đọc được “mật khẩu” thì Nhật mới “điều” hàng.
Gặp khách làng chơi khó tính, muốn được xem “hàng” trước, Nhật sẵn sàng gửi ảnh khỏa thân của “nhân viên” cho họ. Khách ưng em nào, Nhật sẽ “điều” em đó đến phục vụ.
Hoạt động ở khu vực quận Ba Đình, Hà Nội, Nhật hiểu rằng, mình không thể “lấn sân” sang địa bàn của kẻ khác nếu không muốn bị bảo kê khu vực khác đến dằn mặt. Cô ta tuân thủ “luật rừng” này và chỉ điều gái đến các nhà nghỉ trong địa bàn hoạt động của mình.
Nhật đã thuê nhà trọ ở khu Kim Mã, thuê người cơm nước, dọn dẹp và “chấm công” cho gái bán dâm. Các cô gái này được Nhật “điều” đi bán dâm với giá 400.000 đồng/lượt “tàu nhanh”, qua đêm thì giá gấp đôi.