Những tên đi lính và từng đi lính là những gã bạo lực nhất. Bọn chúng có một sự giận dữ và tàn bạo đặc biệt. Bạn cảm thấy không thể nào kiểm soát được và bọn chúng có thể giết bạn bất cứ lúc nào. Tôi nhớ có một người đàn ông từng đi lính với Li, cả hai chân của hắn bị cắt cụt. Hắn rất bệnh hoạn. Tôi vẫn còn những đêm ác mộng về hắn.
Tôi cố không bao giờ nhìn vào mắt của khách. Tôi không giả đò thích những người khách của mình. Tôi nhắm mắt lại và khóc: việc này chẳng hề gây phiền hà cho bất kỳ ai. Bọn họ là cảnh sát, chủ cửa hàng, lính tráng, thợ xây dựng. Già, trẻ có đủ cả. Đôi khi là tài xế xe tải hoặc tài xế taxi đường dài, họ thuê giường ngủ trên các vỉa hè dọc khu chợ trung tâm. Đó chỉ là những chiếc giường với tấm ván gỗ cùng chiếc mùng chống muỗi. Ban đêm bạn có thể thuê một cái như vậy với giá khoảng 25 cent.
Việc một gã đàn ông thuê một người trong số chúng tôi và dẫn đến phòng bên trong có sẵn 10 hay 20 gã khác là bình thường. Hầu như những gã đàn ông người Hoa hay làm như vậy. Nhưng khi những tên đó quay lại chỗ chúng tôi, chúng tôi vẫn phải đi khách, thậm chí biết rằng điều gì đang đợi chúng tôi. Nếu không đồng ý đi, chúng tôi sẽ bị phạt.
Chúng tôi thường trét một lớp trang điểm dày trắng bạch, giống như những geisha – loại phấn có xuất xứ từ Thái Lan trộn với dầu dừa. Nó làm da chúng tôi sáng hơn vì khách thích như thế và cũng để che các vết sẹo.