VN88 VN88

Em gái chịu chơi – truyện 16+ nặng

Từ sau hôm đó, Hùng Bô thấy Loan lạnh nhạt với hắn một cách rõ rệt. Nàng không còn săn đón hỏi han, liếc mắt đưa tình với hắn như trước nũạ Thậm chí Loan còn làm bộ như không nhìn thấy hắn mỗi lần chàng bước vào quán. Hùng cũng chẳng cần thắc mắc. Thật ra thì dù Loan không né hắn thì hắn cũng né Loan. Bản tính của Hùng là lúc nào cũng thích mới lạ Mỗi em Hùng chỉ cần chơi hai ba phát là đủ rồị. Còn phải để đạn mà bắn những con nhạn khác nữa. Hùng nhớ lại cái đêm cuối cùng Loan ngủ lại với hắn. Hùng thiếu điều lên hết nổi. Một phần vì Loan dâm quá, cứ bắt Hùng chơi hết kiểu này đến kiểu nọ. Hể Hùng mệt quá xìu xuống là Loan lại bú cho chàng lên lại để bắt Hùng chơi nữa. Đến gần sáng thì Hùng hỏng còn một giọt khí làm thuốc. Mỗi lần chàng bắn ra, không nghe tiếng nổ mà chỉ nghe “xạch” một tiếng như bắn súng hơị. Còn đạn đâu nữa mà nổ.

Thủy vừa bước vào quán thì đã thấy Hùng ngồi đó tự lúc nào. Nàng làm lơ coi như không thấy. Cái chuyện Hùng đi đêm với Loan vẫn còn làm nàng ấm ức. Thủy vào đứng trong quầỵ xoay lung lại phía Hùng, làm bộ xếp lại ly tách. Hùng đã có chủ tâm, chờ lúc Thủy quay người rạ. Hùng hỏi với vẻ thân mật:
– Sao trông Thủy có vẻ bơ phờ vậỵ. Có chuyện gì không?
Dù đang giận Hùng cành hông, nhưng nghe Hùng hỏi với giọng ngọt ngào như vậy, Thủy không thể không trả lời đươ.c. Nàng nói với giọng nghiêm trang:
– Cám ơn anh, Thủy cũng bình thường thôị
Nàng muốn chứng tỏ cho Hùng biết là nàng chẳng quan tâm gì đến chuyện Hùng đi chơi với Loan. Có ngĩa là giữa hai người chẳng có chuyện gì để nói. Nhưng Hùng đâu có buông tha cho con mồị. Chàng tiếp đón:
– Anh thấy Thủy có vẻ hơi ốm nên có mua cho Thủy một ít thuốc bổ. Vừa nói Hùng đưa ra một hộp thuốc lỉnh kỉnh đủ thứ. Chàng ân cần chỉ dẫn: Loại thuốc này Thủy uống vô mỗi buổi sáng hai viên trước bữa ăn, loại kia Thủy uống trước khi đi ngủ, còn loại này là loại bổ máu và giúp sáng mắt. Thủy nên uống. Đối với một người quan tâm, lo lắng cho nàng đến như vậỵ. Thủy đâu thể nào tiếp tục lạnh nhạt nữạ Nàng chớp chớp mắt cảm động, lí nhí cám ơn Hùng. Hùng Bô chơi thêm một đòn tâm lý nữa:
– Hôm nay anh bận nhiều việc, chỉ ghé đưa thuốc cho em rồi anh phải đi. Thôi, để bữa khác gặp lại nhé, bye em. Nói xong Hùng để lại tiền nước trên quầy rồi quay lưng ra đị. Thủy bỡ ngỡ nhìn theọ lòng vừa cảm động vừa tiếc nuốị. Cả ngày hôm sau, Thủy vừa bán vừa mong ngóng bóng dáng chàng. Nhưng đến trưa vẫn chưa thấy Hùng?ra. Thủy bồn chồn nóng ruột tự nghĩ: “Hay là Hùng gặp chuyện gì? Hay là Hùng giận mình vì thái độ lạnh nhạt đối với ảnh?” Rồi tự bênh vực cho Hùng: “Biết đâu hôm đó Loan nhờ Hùng đưa về nhà giùm mà mình nghi oan cho Hùng. Nếu đã có gì với nhau thì sao Hùng lại dám công khai lo lắng cho mình trước mặt mọi người? Nếu đã có gì sao thấy Hùng nói chuyện với mình mà Loan vẫn tỉnh bơ như vậy?”. Hình bóng Hùng với hộp thuốc trên tay cứ lỡn vỡn trong đầu Thủỵ. Mãi đến tối mới thấy Hùng vàọ Thủy nhanh nhẹn bước tới hỏi:
– Anh Hùng uống gì?
– Cho anh 1 ly sinh tố bơ. Hùng đáp.
Thủy chưa chịu đi ngay, Nàng nấn ná lại đó để hỏi thăm Hùng một câụ
– Sao hôm nay anh đến trễ thế.
Nghe Thủy hỏi, Hùng biết ngay là chàng đã đi 1/3 đoạn đường rồị. Chàng bịa chuyện:
– Anh bận ít công việc. Nhưng cũng ráng ghé qua để xem … Thủy đỡ chưạ
Thủy cười duyên đáp:
– Chưa. Cái bệnh …. muốn chồng khó trị lắm anh ơi.
Hùng bạo dạn hơn, tiếp lời nàng.
– Anh nghĩ là anh trị được đó Thủỵ.
– Chắc là anh trị … Nhiều người lắm rồi phải hôn?
– Không. Thủy là người bệnh đầu tiên đó.

VN88