VN88 VN88

Em gái chịu chơi – truyện 16+ nặng

Sau những giây phút sung sướng tột đỉnh, Tuyết nằm rũ ra như một thây ma. Trong người nàng lâng lâng đủ thứ cảm giác mới lạ. Vừa đau, vừa rát, vừa sướng, vừa mừng, vừa lo. Nàng lo là vì đã quá khuya. Chẳng biết anh Bạch nghĩ thế nào ? Có đi tìm nàng không ? Tuyết xoay qua Hùng lo lắng hỏi:
-Mấy giờ rồi anh ? Chắc em phải về.
Hùng thấy cũng đã đủ “đô” rồi. Thường thường Hùng phá trinh em nào rồi hắn cũng chỉ làm một phát thôi. Sau đó, 5,7 ngày cho chim em kéo da non, ngứa ngáy tự động đến nạp thịt cho hắn. Đến chừng đó hắn mới thấy sướng thật sự. Vậy mà nội ngày hôm nay, Hùng đã chơi Tuyết tổng cộng ba lần rồi. Hùng đã xuất khí ba lần, có nghĩa là Tuyết phải ra ít lắm là 9 lần. Hùng thấy đã đủ. Vả lại, hắn nghĩ Tuyết cũng chẳng còn nước nôi gì nữa mà chơi. Nghe Tuyết hỏi, Hùng đưa tay nhìn đồng hồ. Mới hơn 1:00 giờ hơn. Nhưng hắn đáp tỉnh queo:
-Cũng…12 giờ rồi đó em.

Tuyết hốt hoảng:
-Thôi, anh đưa em về đi. Sợ anh Bạch ở nhà lo.
-Em lớn rồi chớ có phải con nít đâu mà đụng một chút là anh Bạch, anh Bạch.
-Nhưng mà dù sao em cũng phải về, để sáng mai còn đi làm nữa.
Hùng Bô vừa mệt, vừa buồn ngủ lại bị Tuyết nhất định đòi về. Bất đắc dĩ hắn phải mặc đồ vào, tay cầm chìa khóa xe sẵn sàng. Thì cũng vừa lúc ấy, tiếng gõ cửa vang lên. Nhìn thấy Tuyết cũng đã ăn mặc chỉnh tề. Hùng Bô mạnh dạn đến mở cửa. Cánh cửa về bặt ra, Hùng Bô lạnh người khi thấy người gõ cửa là Thủy. Hắn cố gắng giữ bình tỉnh hỏi:
-Ủa, Thủy, sao em biết anh ở đây ?
-Em nhờ Loan chỉ.
Hùng lúng túng, chưa biết xử trí ra sao thì Thủy đã nói tiếp:
-Nghe nói Tuyết có đến đây chơi nên anh Bạch nhờ em chỉ đường để đón Tuyết về, sáng mai còn đi làm sớm.
Hùng nhanh nhẩu lấp liếm:
-Ôi, hai anh em đi xi nê, shopping cả ngày. Mới ghé nhà để anh thay đồ. Định đưa Tuyết về thì Thủy tới may quá.
-Thôi anh khỏi đưa, Anh Bạch chở Tuyết về được rồi.
Rồi Thủy quay sang Tuyết nảy giờ vẵn đứng chết cứng một góc, nàng nói:
-Thôi, Tuyết về để anh Bạch chờ. Xe ảnh kia kìa.
Vừa nói Thủy vừa chỉ cho Tuyết chiếc xe của Bạch. Tuyết lí nhí nói một câu gì đó chẳng ai nghe được, rồi lủi thủi đi ra xe Bạch. Chiếc xe trở ra đường và lao vào trong bóng đêm. Còn lại hai người, Thủy lôi Hùng vào nhà. Nàng đánh lạc hướng nghi ngờ của Hùng.
-Anh đi đâu mà mấy bữa nay không thấy tới quán? Làm em chờ anh muốn chết hà.
Hùng không biết Thủy đã biết được điều gì chưa nên hắn đáp lấp lững:
-Ờ, anh cũng bận một chút chuyện riêng.
Thủy vừa ôm Hùng, vừa nhỏng nhẽo. Làm như nàng chưa biết chuyện hắn lơ nàng, đeo theo Tuyết.
-Mấy hôm nay, chắc anh đi chơi với cô nào chứ gì?
-Tầm bậy, đi với ai đâu ?
-Còn chối nữa hả, chớ ai mới ở đây ra đó.
Hùng Bô vẫn lẽo mép, chối biến:
-À, em nói tuyết hả, anh chỉ coi nó như em gái thôi.
-Con người ta….còn con gái đó. Coi chừng nghe chưa.
Hùng giả nai.
-Coi chừng cái gì ?
-Con người ta là con gái mới lớn còn trinh, Thứ đó mà anh chơi…lâu ra lắm à
-Cái gì lâu ra ?
-Thì…ở tù lâu ra chứ cái gì.
Thủy vừa nói, vừa cười vui vẻ. Hùng thấy…tai qua nạn khỏi. Thủy không ghen tương, làm ầm lên là may mắn lắm rồi. hắn chối bay chối biến:
-Em nói tầm bậy không hà. Ai mà nỡ lòng nào chơi Tuyết. Mang tội chết.
-Thiệt hôn, để em khám lại coi.

VN88