VN88 VN88

Em gái chịu chơi – truyện 16+ nặng

Loan liếc xéo Hùng một cái rồi cắm cúi pha cà phê. Loan năm nay tròn 25 tui. Nàng qua Mỹ theo diện con lai từ năm 1985. Loan chẳng biết cha mình là aị Nàng chỉ hiểu loáng thoáng là nàng được ra đời nhờ hậu quả của một cuộc hành quân của “Đế Quốc Mỹ” khi qua làng mẹ nàng ở. Sau ngày mất nước, nhờ chính sách nhân đạo của “Đế Quốc”, nàng được mọi người trọng dụng vì là con laị Mẹ nàng nhất quyết không muốn bỏ nơi chôn nhau cắt rún. Bà bán nàng cho một gia đình người Hoa cho họ được đi Mỹ, để nhận vỏn vẹn có ….mấy chục cây vàng. Qua đến Mỹ, gia đình cha mẹ nuôi người Hoa này cho thêm Loan 100 đô nữa rồi coi như xong chuyện đường ai nấy đi. Xứ lạ quê người, Loan biết mình có nhan sắc. Làm đĩ thì…uổng quá. Nàng quyết định xin đi làm waitress, vừa đỡ khổ tấm thân vừa được dịp ăn diện đẹp, lại có cơ hội kiếm chồng giàụ Đàn ông đến với Loan không ít. Nhưng đa số những kẻ có tiền có sự nghiệp thì đều đã có vợ Loan chỉ có thể “bồ lẻ” với họ một hai phát để bắt địa chút đỉnh. Khi thì cái áo, khi đôi giầy, lặt vặt thế thôị và rồi nàng tình cờ gặp Hùng Bô nơi quán. Chẳng biết hắn làm cái giống gì mà áo quần lúc nào cũng láng cóng, tiền xài không tiếc taỵ Nếu hắn là dân “bu di nét” hoặc chủ cả thì cũng đi chơi có lúc thôi, còn để thì giờ mà làm việc nữa chứ. Đằng này hắn ngồi quán suốt ngày suốt đêm, chẳng thấy làm lụng gì cả. Cuối cùng Loan suy luận hắn là con nhà giàụ Như vậy có nghĩa là Loan nhào vô, coi như chuột sa hủ nếp, bảo đảm ấm no muôn đờị Liếc thấy không ai để ý. Hùng Bô chồm đầu tới nói nhỏ vào tai Loan:
-Tối nay anh đưa em về nhé ?
Loan nháy Hùng một cái rồi ấp úng:
-Em…sợ…
-Sợ cái gì ? Có gì đâu mà sợ ?
-Em sợ..vợ anh đánh nghen.
Hùng phân bua líu cả lưỡ:
-Anh làm gì có vợ Nếu có vợ thì đâu có ngồi đây suốt ngày để ngắm em.
Loan đưa đẩy một câu làm Hùng mừng quýnh:
-Em về…trễ lắm à. Mười một giờ quán mới đóng cua. Anh có chờ được không ?
-Chờ em thì…suốt đời cũng chờ được mà.

VN88