Bị phạm tội giết người, nhưng cả khán phòng lại tỏ ra khá thương cảm cho hung thủ bởi lỗi một phần ở chính nạn nhân, người em gái hư hỏng.
Cô em út ít tài lắm tật
Hàng chục người thân cố gắng chen chân vào phòng xử nhỏ hẹp, kiếm cho mình một chỗ để được lắng nghe những lời khai, hối hận của bị cáo cũng như lời luận tội, phán quyết của tòa. Bị cáo Mai Hoàng Lân (SN 1974, ngụ quận Thủ Đức, TP.HCM) được công an viện dẫn đưa vào khán phòng cũng là lúc những cặp mắt nhìn theo. Lẩn trong đám đông, có ai đó nhỏ nhẹ: “Tội quá. Sao giờ nó ốm quá vậy?”
Lân được dẫn ra cũng là lúc người thân dần mở lại ký ức. Lân sinh ra trong một gia đình nghèo, có sáu anh chị em. Trong đó, Lân là con trai út và Mai Bích Ngọc là con gái út. Ngay từ nhỏ, Lân đã là một người con hiếu thuận, người em hiền thảo và người anh tận tình.
Thay vào đó, dường như thấy người thân quá yêu thương nên Ngọc hư hỏng ngay từ thời còn nhỏ. Chỉ mới vào cấp một, Ngọc đã cứng đầu, không bao giờ nghe lời của cha mẹ hay anh chị. Ngọc không bao giờ tiếp thu ý kiến của mọi người, thay vào đó, cô cho rằng suy nghĩ của mình là trên hết.
Khi bước vào tuổi mới lớn, Ngọc trở thành đứa em gái hư hỏng, bỏ nhà ra đi, sống lang thang. Thương em, Lân nhiều lần chạy khắp thành phố tìm. Nhưng, bao nhiêu lần tìm được, khuyên nhủ, đưa về là lại bấy nhiêu lần Ngọc từ bỏ nhà của mình đi tiếp. Thời gian trôi qua, người anh cũng cảm thấy mệt mỏi với cô em gái nên bỏ mặc, tuy nhiên, trong trái tim, Lân vẫn dõi theo.