Bẵng đi một khoảng thời gian, Ngọc trở về nhà, dẫn theo thanh niên cao to, đen đúa và giới thiệu đây chính là bạn trai của mình. Thấy thanh niên có điều gì đó có phần bất thường, nên người thân của cô ra sức khuyên can. Nhưng sự lỳ lợm cố hữu trong Ngọc khiến cô ngoài tai những lời khuyên của người thân và lao vào mối tình của mình.
Thế rồi, ngày cô phát hiện, một sinh linh bé nhỏ đang lớn dần trong cơ thể cũng là lúc người đàn ông cao chạy xa bay không một lời từ biệt. Lúc đó, cái thai đã quá lớn, không còn cách nào, cô đành chấp nhận giữ lại để sinh.
Đứa con đầu lòng ra đời không lâu cũng là lúc Ngọc hẹn hò với một người đàn ông khác. Cứ ngỡ, sự vấp váp sẽ khiến cô thận trọng hơn đối với đàn ông. Thế nhưng, cô vẫn cứ lao vào mối tình mới không nghĩ suy. Thêm một lần nữa trái đắng lại đến khi đứa con gái thứ hai ra đời, người đàn ông chung sống bấy lâu cũng di cư sang nước ngoài.
Ngọc hận đời, bế hai con lang bạt khắp nơi. Cố gắng kiếm sống, nhưng một mình nuôi hai con là một gánh nặng quá lớn. Không chịu nổi cảnh phụ nữ đơn thân một nách hai con, cô chuyển về nhà cha mẹ ruột để sống. Chỉ một khoảng thời gian ngắn sau, cô lại kết thân và đưa người tình về ở với mình. Gặp bao nhiêu thăng trầm, thế nhưng, cô không một chút thay đổi, thường xuyên nhậu nhẹt, sống bê tha cùng người tình.