Khi chuyện đã bể, đáng lẽ tôi phải tìm cách để dừng lại ở đây,chẳng hạn như tôi có thể cấm không cho hắn đến chơi nhà tôi nữa, hoặc vợ tôi có thể cự tuyệt không cho hắn địt nữa, nhưng tôi đã làm ngược lại, tôi cho phép nàng được tiếp tục tư tình với hắn. Vì từ khi tôi chứng kiến cảnh hai người họ địt nhau, trong người tôi nảy sinh ước muốn được nhìn thấy hai người họ địt nhau nữa, để tôi được nhìn cho đã mắt để tôi được có cảm giác kích thích mạnh hơn là xem phim sex.
Được tôi cho phép, ngu gì vợ tôi từ chối, thế là nàng bắt đầu ăn mặc hở hang mỗi lần hắn đến nhà, cố tình khêu gợi để hắn thèm thuồng, vì càng hứng hắn càng chơi cuồng bạo, mà chơi càng bạo thì nàng càng thỏa mãn dâm tính, còn tôi thì lén nhìn để được thỏa mãn thị dục.
Rồi khi vợ tôi mang thai được vài tháng, thì hắn về nước, tôi không biết ai là tác giả cái bầu vợ tôi đang mang. Cho đến khi vợ tôi sanh, mới biết hắn là tác giả, một bé trai tóc tai , mắt mũi giống y chang hắn. Để tránh xấu hổ với mọi người, vợ tôi phải đem đứa bé về quê, nhờ bên ngoại nuôi dưỡng giùm.
Ngày tháng tiếp nối trôi qua, chiến tranh chấm dứt, tôi phải vào tù cải tạo. Khi chương trình con lai được đi Mỹ bắt đầu, vợ tôi muốn nhờ cậy vào Dũng (tên thằng con lai của vợ tôi) để có cơ hội vợ chồng chúng tôi được đi Mỹ chung với Dũng, nên nàng về quê chạy lo đầy đủ giấy tờ hợp lệ, rồi đem nó lên thành phố, biểu nó gọi nàng bằng mẹ, nhưng vợ tôi chưa thể đăng ký xuất cảnh được, vì chưa biết ngày nào tôi được ra khỏi tù.