P2
Thằng nhỏ trăn trở mạnh khi bộ phận sinh dục được mút mạnh,hắn bật dậy,đẩy bà Tư Đào xuống chiếc ghế bành lớn.Chiếc ghế bành mà ông Tư Đào vẫn ngồi mỡi ngày,hắn kéo cái quần xi líp nhỏ của bà Tư ra hẳn cái khuỷ chân,vứt ra một bên.Âm hộ bà hé chờ đợi cơn bão tới,hắn đâm lút cáng,bà Tư hét lên,lổ *** như được nong ra hết ga,chật ních,dù ướt đẫm.Sự thống khoái tràn ngập khi thằng nhỏ nắc như bật tận.Bà ra….ra….ra bao nhiêu vẫn chưa đủ,cơn sướng tràn tới hành hạ bà.Chưa bao giờ bà đạt tới kích ngất như vậy. Bà bật tung người dậy….mồ hôi vã ra….cơn sướng làm bà lịm người như kẻ chết đuối vớ được khúc cây…..và cứ thế thằng nhỏ quị xuống đổ tràn mảnh lực tinh khí vào người bà.hai cơ thể liệm đi.
Khi chia tay,thằng nhỏ ra về.Bà Tư Đào liếc thằng nhỏ dài như con đường xa lộ.Bóng hắn khuất sau lùm cây mà bà con nghe cơ thể dậy sóng.Cuộc làm tình như bắt đầu cho một hành trình đầy bản năng bộc phá và bất ngờ,bà Tư Đào chợt nhiên lo sợ,và hối hận với chồng.Bà đứng dậy,cái râm rang vẫn còn dưới hạ bộ,cái nong ra quá lớn,cái chật chôị cực kỳ quá,i sướng thú không diễn tả được,và bà tự nhiên ao ước thằng nhỏ trở lại,lên lầu trong phòng tắm bà để những tia nước bắn mạnh vào người tìm chút hương vị bình an.Nhưng khi nằm trên giường bà lại mê mang ước ao giá có có thằng Mễ bên cạnh.Tay bà túm lấy hạ bộ và biết rằng mình còn thèm lắm.Ông Tư Đào đã già và yếu đuối,không thể đêm lại nguồn đam mê thoả mãn cho bà được.Bà xấu hổ những cảm nghĩ nhưng không thể che dấu được.