Người mẹ dù đau khổ, xót xa, nhưng vẫn không thể “từ bỏ” đứa con tội lỗi. Bà D. vẫn muốn con trai thức tỉnh, để có thể làm lại cuộc đời. Bà quyết định đưa con đi cải tạo. Cầm lá đơn thấm đẫm nước mắt, bà D. tới gặp chính quyền xã Trường Khánh trình bày sự việc, xin cho Thắng đi cải tạo. Trớ trêu thay, khi đầu thú với CA xã, Thắng khai ra những tội lỗi kinh hoàng. Từ năm 2010, Thắng và anh trai Lê Văn Hồng, đã nhiều lần cưỡng bức người em gái khác là Lê Thị L. Sự thật nghiệt ngã khiến người dân vùng quê nghèo dậy sóng.
Thắng bị bắt giữ, ít lâu sau Hồng cũng bị bắt. Sau đó 2 tháng, L. sinh thiếu tháng 1 bé trai. Đứa trẻ tội nghiệp sinh ra trong nghịch cảnh, nhà thiếu thốn, chạy ăn từng bữa, mẹ lại bị mất sữa, nên thằng bé tội nghiệp cứ còi cọc như con “mèo con”. Hình ảnh người mẹ trẻ gầy tong teo, ôm đứa con còi cọc vào lòng, thỉnh thoảng lại cười ngờ nghệch khiến chúng tôi không khỏi mủi lòng.
Bà D. than vãn: “Từng lời khai của thằng Thắng như những nhát dao đâm vào tim vợ chồng tôi. Con L. sinh con, mẹ con, bà cháu tôi cắn răng chịu đựng những lời mai mỉa, đàm tiếu của xóm giềng. Đứa trẻ không có tội gì, máu mủ, ruột thịt nhà tôi chẳng nỡ lòng vứt bỏ”.Con vào tù, mỗi tháng 2 lần bà D. lên trại thăm 2 đứa con “bất nhân”, dù con bà có xấu xa đến đâu, thì trong thâm tâm một người mẹ, tình mẫu tử vẫn âm ỉ cháy qua những đau thương. Bà D. vẫn thương 2 đứa con trai thất học, “ngu dốt” rất nhiều.