VN88 VN88

Hoài Niệm – Truyện loạn luân quá hay

Nó nghe thấy tiếng sột soạt của quần áo và trong bóng tối lờ mờ nó thấy thấp thoáng Da thịt của Bố và Mẹ nó, thì ra họ đã đều trần truồng như nhộng. Cái mắt ti hí thì nó không quan sát toàn bộ quang cảnh được. Nhưng nó thây Bố nó lại vi phạm qui định của nó một cách trắng trợn vì không những Ông vi phạm cái quyền ” Sờ Tí Mẹ ” mà còn hơn thế nữa nó thấy Bố nó đang ” Bú Tí Mẹ ” cái quyền mà bình thường cả nó cũng không được. Lần này thì nó ức lắm nhưng mà Mẹ nó tại sao lại để Bố nó hư thế lại còn cầm tay dúi đầu Bố nó vào như bảo bố nó cứ bú đi. Người lớn thật là khó hiểu quá. Rồi bố nó trườn nên hôn Mẹ nó, cái này thì nó biết là họ thơm nhau. Rồi tự nhiên nó nghe mẹ nó rên hự một cái như bị ai xô hay bị cái gì đó bất ngờ. Hé to một con mắt, nó thấy Bố nó đang tập thể dục hít đất, mà lạ quá sao không tập vào buổi sáng mà giữa đêm lại dậy tập, hơn thế nữa lại tập trên người mẹ nó… thắc mắc của nó ngay lập tức bị nhường chỗ cho sự lo lắng khi nó nghe thấy Mẹ nó rên nho nhỏ như bị bố nó làm đau ở đâu đó nhưng nó an tâm phần nào khi nghe bố nó nói :
– Thương lắm, Pháo của Bố làm mẹ đau không? – kỳ lạ quá, làm sao lại có cả pháo ở đây nữa chứ???
– Pháo bố to quá, nhưng sướng lắm… bắn vào trong anh nhé!
– Ừ, hôm nay có an toàn không?
– An toàn, anh cứ bắn vào thỏa mái cho sướng! – Nó không thể hiểu nổi Bố Mẹ nó nói chuyện chiến tranh giữa đêm hòa bình… Cái mà nó thấy khác với mọi đêm là tiếng cọt kẹt và sự run rẩy của cái giường duy nhất trong nhà.
Rồi trong sự kẽo kẹt rung rung ấy, cái đầu óc non choẹt của nó có vẻ như mệt mỏi lại từ từ đi vào giấc ngủ trẻ thơ dĩ nhiên là sau khi thầm nhủ ngày mai sẽ bắt đền Bố, mẹ về cái vụ đẩy nó vô trong sát tường.
*
* *
Hải Phòng 8 Năm sau,

VN88