Ngọc cố gắng khép chặt hai đùi của nàng lại, nàng cố cong đầu gối lên theo bản năng cố gắng tự bảo vệ sự trong trắng của mình. Cả người nàng hừng hực như lữa đốt, trên trán nàng đã rướm một ít mồ hôi.
-Bố ơiiii ……….. con xin bố hãy tha cho đứa con gái bé bỏng của bố đi ….huhuhu ….Ngọc bật khóc thành tiếng. Những giọt nước mắt tràn xuống hai bên khóe mắt làm đẫm ướt chiếc gối trắng tinh mới vừa được giặt ngày hôm qua.
Ông Tuấn từ từ dùng chiếc lưỡi điêu luyện rà từ vành tai nàng rồi xuống tới cổ, tiếp tục đi xuống phần dưới, thấp xuống nữa, ngay chổ rún của nàng, ông dùng lưỡi đánh thành vòng tròn, rồi tiếp tục xuống thấp hơn nửa, mủi của ông dừng lại ngay trên mu lồn của Ngọc. Ông Tuấn hít lấy hít để như muốn tận hưởng tất cả những hương thơm từ đứa con gái xinh đẹp trinh trắng của ông.
-Con gái của bố thơm quá! Lồn con thơm quá Ngọc ơi! Ông Tuấn reo lên một cách kiêu hảnh vì có một đứa con gái như nàng.
-Bố ơi! Làm như vậy là không đúng đâu bố. Mẹ mà biết được sẻ giận bố đấy. Ngọc cố gắng giử bình tỉnh để khuyên bảo bố nàng. Nàng hy vọng mang Mẹ nàng ra để bố nàng sợ, may ra tha cho nàng chăng?
-Hì! Hì! Ông Tuấn bật cười. Con gái bố lại doạ dẫm bố à! Con gái bố ngoan nhe, để bố biến con thành người đàn bà thật thụ nhe, như bố đả từng làm với Mẹ con vậy.