Nàng âu yếm nhìn thằng em trai. Từ lúc người anh cả chết từ hồi còn nhỏ thì nhà chỉ có hai chị em, Tâm rất thương đứa em trai của mình, nàng hảnh diện có được đứa em trai vừa đẹp trai vừa học giỏi có tiếng. Nàng rất gần gủi với nó mặc dù hai chị em cách nhau 5 tuỗi. Tâm rất buồn khi thằng Hiếu phải lên Sài gòn vào học Ðại học. Nhưng rồi nàng cũng lảng quên được phần nào khi được anh Quân, theo đuổi. Cách đây một tháng, Quân còn đưa ra đề nghị muốn xin cưới nàng. Tâm do dự vì nghỉ mình chưa thật sự yêu Quân. Trong thâm tâm nàng cũng có sự hơi chê Quân là nhà quê, cục mịch. Nàng thích đi chơi với Quân, được Quân nắm tay … nhưng nàng chưa cãm nhận thế nào là bồng bột đam mê. Một đôi lần, nàng thử để cho Quân rờ vú mình ngoài làn áo, nàng cũng thấy thích thú phần nào nhưng nàng nghỉ tình dục phải tuyệt vời hơn chứ, phải làm nàng sây sẩm hơn chứ ? Nhưng Ba Mẹ có vẽ vừa ý Quân nên đôi lúc Tâm cũng muốn chấp nhận cho xong.
Tối hôm đó, thằng Hiếu nói với Tâm :
– Chị Ba nè, Ba Mẹ đi qua Bến Tre mấy ngày để ăn giổ bà Tám, vậy tối nay em xung phong mời chị đi ăn tiệm.
– Chà ngon ta ! có tiền không đó mà đòi mời ?
– Ði nghe chị Ba, lâu rồi chị em mình không có dịp tâm sự với nhau.
Tâm dịu dàng nắm tay em mình :
– Ừ phải rồi đó. Vậy thì đi.