Phải biết đầu tư ở đâu, ưu tiên chỗ nào
– Theo ông, thì việc kiểm soát sự “lệch chuẩn” này có khó không?
Sẽ không quá khó nếu như chúng ta biết đầu tư ở đâu và ưu tiên chỗ nào. Tôi ví dụ, với nạn tình dục sớm trong giới trẻ, một trong những biện pháp khả thi đó là giáo dục giới tính cho học sinh. Ở nước ta, cha mẹ thường ngại nói về giới tính với con cái. Ví dụ khi con hỏi “con được sinh từ đâu ra” cha mẹ thường có kiểu trả lời là “con sinh từ nách ra”. Thay vì kiểu trả lời lảng tránh, các bậc phụ huynh cần trang bị đầy đủ kiến thức để có thể lý giải được những thắc mắc của trẻ. Điều quan trọng là chúng ta phải có kế hoạch, nói cái gì, nói vào thời điểm nào, nói ở độ tuổi nào thì thích hợp.
Ở nhà trường thì cần có thêm những hoạt động ngoại khóa giáo dục vấn đề giới tính cho học sinh. Giáo dục ở đây phải đi vào cái cốt lõi nhất. Chúng ta đừng nghĩ như thế là vẽ đường cho hươu chạy, rằng “hướng dẫn tình dục an toàn là không phù hợp với lứa tuổi học sinh phổ thông, không cần thiết” mà phải nhìn nhận rằng, việc giáo dục giới tính là cách “vẽ đường để hươu chạy đúng”.Xin mạn phép được đặt ra giả thiết, nếu trong gia đình ông, mà cụ thể là con ông có biểu hiện “yêu sớm”, ông sẽ ứng xử thế nào? Cấm, hay dùng roi như cách các cụ ta vẫn nói “thương cho roi cho vọt”, thưa ông?