oOo
Sáng ra tỉnh dậy, tôi thấy mình vẫn bình thường, quần áo của tôi vẫn còn nguyên trên người… Tôi thắc mắc… hôm nay quần tôi không bị dơ nữa, nhưng, giấc mơ tối qua vẫn còn lãng vãng trong đầu… cái cảm giác sướng tê người khi cặc tôi nổ tung trong miệng mẹ thật là đã… Nhưng, tôi cảm thấy… không đúng. Là mẹ mình mà chứ đâu phải là người nào đâu! Khi gặp mẹ, tôi có phần mắc cở không dám nhìn thẳng mẹ vì cơn mơ tối qua nhưng… hình ảnh trần truồng của mẹ trong chiếc áo ngủ mỏng dính… cuốn giữ đôi mắt tôi trên thân hình của mẹ… Mẹ vẫn bình thường như mọi ngày…
– Đêm qua con ngủ có ngon không?
– Dạ có, con ngủ… một giấc tới sáng,” Tôi ngập ngừng vì nhớ tới giấc mơ đêm qua, “còn mẹ?”
– Ừ, có con nằm bên cạnh, mẹ yên tâm mẹ cũng ngủ một giấc tới sáng.
– “Vậy mẹ có…” Tôi ngập ngừng, “nằm mơ gì không?” dò hỏi.
– “Không,” mẹ trả lời không chút suy nghỉ, “vậy con có nằm mơ à?”
– “Um… Dạ…” Tôi lưỡng lự… “dạ có.”
– “Vậy con mơ thấy gì? Có thấy ma không?” mẹ nheo mắt cười.
– “Dạ không, con thấy…” Tôi ngừng lại.
– “Thấy gì?…” Mẹ hỏi tới.
– “Con thấy…” Tôi trốn tránh, “Mà thôi, con cũng không chắc mình mơ cái gì nữa…”
– Không muốn kể cho mẹ nghe à?
– Không phải. Mai mốt con nhớ rõ con sẽ khể cho mẹ nghe.
– Hứa nha.
– Con hứa.