Chỉ vì không thắng nổi sức cám dỗ ma mị của đồng tiền, họ đã phải trả giá bằng chính tuổi trẻ và nhan sắc của mình.
Mỗi người một hoàn cảnh, một nguồn cơn phạm tội khác nhau, nhưng, tất cả những cô gái ấy đều có một điểm chung là còn trẻ và rất đẹp.
Đứng trước tấn bi kịch của những nhan sắc ấy, người ta không khỏi xót xa. Nhưng qua đó, âu cũng là tiếng chuông cảnh tỉnh cho những kẻ u mê sắp lao vào tội lỗi…
Đi buôn người để trả nợ ngân hàng
Ở Trại giam Hoàng Tiến, Nguyễn Thị Mạnh (tức Phượng, SN 1987, ở Phương Thanh, Phú Hòa, Lương Tài, Bắc Ninh) nổi tiếng nhờ vẻ đẹp chân chất của mình. Nhìn cô, ít ai nghĩ rằng một thiếu nữ mới ngoài hai mươi tuổi, lớn lên từ lũy tre làng lại phạm tội buôn người. Để giờ đây, trong khi chúng bạn cùng trang lứa đang tung tăng ngoài xã hội với bao ước mơ, hoài bão, Mạnh lại ôm 12 cuốn lịch để bóc dần sau song sắt. Khởi nguồn cho bi kịch ấy là bởi cô đã cam tâm tình nguyện làm nô lệ của đồng tiền.
Gia cảnh nhà Mạnh nghèo, cô lại là con vợ lẽ. Ngay từ khi còn nhỏ cô đã phải bươn chải cùng mẹ mưu sinh. Học hết lớp 12, phần vì muốn thoát khỏi cảnh mò cua, bắt ốc để đắp đổi miếng cơm manh áo, phần vì không muốn mình trở thành gánh nặng cho mẹ, Mạnh không thi tiếp lên đại học mà nhờ bạn xin giúp một chân bán quần áo ở chợ biên giới Móng Cái, Quảng Ninh. Và, cũng chính ở cái nơi biên cương xa ngái ấy, cô đã có một lựa chọn, một ngã rẽ sai lầm….