Con bé cũng bắt đầu rên. Dù cho cô có làm tình cả trăm lần đi nữa, nhưng giao hợp luôn là một chuyện đầy khoái cảm cho con bé vừa tới tuổi xuân thì. Mông cô cứ nhông nhống lên cao để hứng từng nhịp nắc của vị khác có thể đáng tuổi gọi bằng cha.
Nhấp được một phút, khách thấy sướng gần xuất tinh. Vội rút dương vật ra kềm chế. Cô gái như biết được điều đó, nên chồm lên bắt lấy dương vật của khách, kéo condom ra, và bỏ vào mồm nút cầm hơi. Được một đoạn, thì cô gái mặc lại condom vào cho khách, và quay lưng lại chìa mông về phía khách.
– Anh tới đây – cô gái vỗ vào mông mình nói.
Ông khách như đã biết trước chuyện phải làm và chắc chắc phải làm, nên cầm cu từ tốn dí vào l… cô gái từ phía sau. Khách nắc được mươi cái thì nằm úp lên lưng cô gái thở dồn. Mùi hương từ gáy con bé làm ông ngây ngây.
Ở tư thế này, khách thấy sướng hơn vì ngực ông chạm vào da lưng mát mẻ của đứa con gái mới lớn. Ông đưa tay sờ vú, rồi nắn, và bóp nhè nhẹ đầu nhũ hoa, cùng hòa với nhịp điệu slow mùi ở vùng xương chậu để đưa ông vào khoái cảm lâng lâng.
Ông nắc thêm hai phút nữa thì không còn kềm được nữa, liền bắn tinh xối xả vào bên trong. Lúc xuất tinh ông ôm chặt xuống lưng con bé, kể cả dùng hai chân ông ngáng chặt hai chân con bé. Ông thấy sướng rơn không thể tưởng, cái cảm giác được hưởng con gái mới lớn nó đã làm sao. Ông cứ cum cứng mười đầu ngón tay trên ngực của cô gái như bóp chặt hai trái cam trong tay … Rồi thì ông lịm trên lưng con bé … Mồ hôi vả ra như tắm. Ông mau mắn đứng dậy, mau mặc lại áo quần. Cô gái cũng làm theo. Bên ngoài, có lẻ người đàn bà nghe ngóng và biết được tình hình bên trong đã kết thúc. Bà bước vào với một cái khăn lạnh đưa cho khách.
– Ông lấy mà lau nhé – bà nói rồi bước trở ra ngoài.
Khi ấy ông định nói “sao không có khăn cho cô này”, nhưng thấy ánh mắt của cô gái không để ý gì về chuyện đó, nên ông cũng im luôn.
Thình lình, gã thanh niên xuất hiện, như thể gã đứng ở ngoài quan sát từ nảy giờ, canh ngay khi khách vừa xong là bước vào.
– Thấy thoải mái không anh. Em gái có làm anh hài lòng – gã thanh niên hỏi.
– Em gái của anh à ?
– Không … không, em nuôi thôi. Tôi thương nó lắm mới dẫn nó ra làm.
Khách ởm ờ nhìn cô gái đứng xớ rớ cạnh giường, đưa cặp mắt tròn xoe ra nhìn khách. Ông có vẻ hơi hối hận về việc mình vừa làm. Ông cũng không hiểu tại sao lúc ấy ông đè hơi mạnh trên lưng của nói, tự hỏi “không biết có làm cho nó đau”. Chợt tiếng của gã thanh niên đánh thức dòng tư tưởng của ông:
– Sao anh ? Em gái tôi anh không thích à ?
– Khá … khá lắm. Cô bé dễ thương lạ – khách ngại ngùng trả lời.
– Vậy cho em xin 200 nghìn – gã thanh niên xòe tay nhìn khách.
– Sao lại 200 nghìn – Khách giật mình hỏi – Không phải 100 à ?
– 100 … nhưng còn em … một 100 tiền “boa”.
– Có tiền “boa” nữa à ?
– Thời nay, làm gì cũng có tiền “boa” hết anh ạ.
– Khiếp, anh có ăn cướp hay không đấy. Đã nói chỉ 100 cơ mà
– Gạt anh làm chi …bởi anh nghe không rõ, thế thôi.
Nói gì thì nói, nhưng rồi cuối cùng khách cũng móc 200 nghìn ra đưa cho cô gái.
– Đây ! Em cầm đi, tiền này anh tặng em đấy. Cất mà dùng.
Nói xong, khách quay sang nói với gã thanh niên:
– Lần sau tôi không đi nữa đâu …
Nhưng vừa nói tới đó, ông chợt nhìn qua con bé, thấy con bé khá xinh đẹp. Nghĩ tới được con bé lần sau sẽ ngồi lên bụng của mình, ông đổi giọng:
– Nếu tôi có đi … là tôi đi vì cô Hạnh đấy thôi.
– Nhiều khách tới đây cũng nói như vậy. Em biết Hạnh là hàng xịn ở khu này, chỉ là hôm nay tính rẽ với anh thôi, mai mốt giá khác à.
– Giá gì … thôi lần nào tính lần đó … Bây giờ tôi phải về.
Nói rồi, khách lẳng lặng đi ra ngoài cửa. Trước khi lên xe, ông còn ngoái lại xem mặt của cô gái thêm lần nữa, dù sao cái khuôn mặt tròn tròn, thơ ngây kia cũng làm ông sướng tận trong lòng.
Khách vừa bỏ đi, thì gã thanh niên đã đổi giọng lên tiếng với cô gái.
– ĐƯA ĐÂY !
– Anh Quang, cho em xin 50 ngàn mua giày, giày hỏng cả rồi – cô gái rụt rè cầm xấp tiền trong tay nói.
– Giày còn mang được, hỏng thế nào mà hỏng.
– Đây nè, anh xem, đã rách cả quay rồi đấy – cô chìa một chân ra cho gã thấy.
– Thôi, làm thêm ba vụ nữa đi rồi anh mua cho. Mấy hôm nay ế quá.
– Anh hứa không mà chẳng biết giữ lời, lần trước anh nói biếu tiền em về Hà Tĩnh thăm thầy mẹ. Em chờ mãi mà chẳng thấy anh hở kẻ răng. Anh có biết thầy mẹ em đã đăng báo tìm em hơn cả tuần qua không ?
– Chuyện đó là chuyện của em, nói với anh làm gì. Em lên thành này sống được là vì bọn anh giúp đỡ. Nhớ ngày nào quần áo em không có mặc, bây giờ có ăn có uống, có mặc còn đòi gì nữa.
– Chuyện đó em biết ơn anh, nên em lúc nào cũng đâu dám đòi hỏi gì cao xa đâu.
– Nếu biết ơn anh, thì chỉ cần làm cho anh vui lòng. Bây giờ em đóng cửa lại đi. Cho anh 10 phút vui vẻ rồi anh mua giày cho mang.
( Truyện 18 ngày đẹp trời đi chơi gái )