Hân nhìn con cu Hắn rồi ngước mắt nhìn hắn mỉm cườị Hắn đặt tay lên vai Hân chờ đợi. Hân cúi đầu xuống. Mặt nàng sát con cu cuả Hắn. Từ trên nhìn xuống Hắn nhìn rõ đường chẻ mái tóc đen lái của Hân. Nàng lè lưỡi ra liếm phớt nhẹ lên đầu con cu cuả Hắn, chỉ nhẹ nhàng vừa đủ cho Hắn cảm giác tê người và cho giọt khí đọng đầu cu Hắn bám theo lưỡi Hân. Con cặc Hắn nhảy dựng lên theo nhịp lưỡi Hân.
Hân ngập ngừng, môi Hân rung rung, có lẻ đang nếm mùi vị cuả Hắn. Hân nhướn người tới ngậm nguyên đầu con cu của Hắn vào lòng. Hắn vuốt nhẹ tóc Hân.
– Anh đi restroom tí.
– Lẹ nha.
– Ừa.
Hắn dọt lẹ vô restroom. Cái bọng đái bị dồn ép bao lâu nay có nhịp chảy ra bay thác như vòi phong tên. Hắn khòm lưng mở nước, đái thẳng vào bồn tắm. Con cu Hắn cứng như thế này có chết cũng chẳng cách nào bẻ cong được để đái vào bồn. Như vầy cho nó mau, lẹ, tiện, gọn vì em đang đợi. Khi Hắn ra phòng thì Hân đả nằm gọn trong giường. Cái tấm ga kéo che lên ngực chừa bờ vai trần. Hắn liếc qua cái bàn thì thấy áo và váy cuả Hân đã xếp gọn trên thành ghế. Hắn duỗi người lên giường nằm lên người Hân. Hai tay ôm ngang vòng vai trấn kéo Hân tới, miệng Hắn kề bên lỗ tai Hân. Hắn ngậm miệng giữ hơi lại rồi mở miệng ra cho hơi thở ra nhẹ nhàng. Hắn thổi nhẹ từ bờ vai trần theo dọc lên cổ và lên tai Hân. Hắn thấy rõ từng sợi tóc mai sau ót Hân dựng lên rung rẩy, từng làn da gà nổi lên theo làn hơi ấm của Hắn như ngọn cỏ nổi dậy sao trận gió huà. Con trai sau mấy trận làm tình hình như đều biết về liếm tai con gái nhưng mấy ai đã toàn vẹn kỷ thuật như Hắn. Nào là phải ngậm miệng giữ hơi cho hơi thở ấm lên trước, nào là cho hơi ra từ từ nhẹ nhàng mạnh hơn hơi thở tí, thổi mà không thổi, nào là phải xoay miệng lên từ từ đều đều không nhanh, không chậm làm sao cho trong thời gian nín thở đi từ khớp xương bờ vai cho tới lỗ tai. Trong khi đó thì lưởi ở trong miệng được dùng để điều khiển cho làn hơi crisscross lên xuống. đó là cả một công trình học hỏi kinh nghiệm đò xét từng phản ứng cuả từng nàng “Người đi qua đời tôi” cuả Hắn. Đúng là “nghề chơi cũng lắm công phu” thật. Hắn không biết ngày xưa nàng Kiều :”Vành ngoài bảy chữ, vành trong tám nghề ra sao” nhưng chắc cũng không hơn kinh nghiệm máu xương cuả Hắn.