Tôi vốn không đến nỗi yếu bóng vía, nhưng thấy cảnh bán rắn lục giữa đường phố ở Phú Yên mà sởn da gà! Nhìn những “sát thủ nháy mắt” đang được nhiều người bán dạo lang thang giữa đường bán cho khách hàng nhưng không kèm theo một điều kiện… bảo hiểm nào cho sự an toàn của cộng đồng dân cư.
Bán rắn như bán kẹo kéo!
Một người đàn ông dáng nhỏ đang đứng giữa quán cà phê, tay trần moi từ lồng sắt ra từng con, từng nhúm lớn rắn lục xanh óng, có con bụng to vì đang có chửa! Ông giảng giải: “Con thon hơn, có sọc ở bụng là rắn lục đực, con không có sọc là rắn cái”. Hứng chí, ông cầm một con to gần bằng cổ tay đưa lên… lim dim ngoáy tai, rồi phát biểu cảm tưởng: “Nhột nhột, đã ngứa lắm, sướng hơn thợ hớt tóc ráy tai!” Nói đoạn, ông chuyển sang tôi và mấy người khách: “Không tin… ráy thử coi?!” Thiệt là hết biết! Tôi và mấy ông khách né chạy thục mạng. Có người hỏi “Không sợ rắn độc cắn à?”, ông đáp tỉnh queo: “Tui có uống thuốc trị rồi, không sao! Loại thuốc gia truyền trị độc này được chế cũng chính từ nọc rắn”.
Biết là ông “có thuốc”, thế nhưng, thấy cảnh mu bàn tay của ông bị rắn cắn chảy máu, ông quệt máu vào áo, ai thấy cũng khiếp hồn! Có người gặng hỏi, ông nói: “Cách đây mấy năm, thằng con rể của tui do không uống thuốc mà đi bắt đã bị rắn cắn chết tại chỗ, bỏ lại vợ với hai đứa con nhỏ”. Tôi hỏi: “Chú không sợ chết hay sao mà còn làm nghề này?”, ông nói gọn: “Quen rồi, giờ biết làm gì, lỡ có sao thì chịu chớ sao!” Càng thấy ớn lạnh hơn khi nghe ông nói: “Mấy đứa nhỏ trong xóm cũng đi bắt rắn lục bán cho tui. Nếu ai cần số lượng nhiều, thì cứ điện cho tui”. @-)
Vừa bắt rắn bỏ vào om đất bán cho khách, ông vừa quảng cáo: “Hồi trước có ông tướng… gì quên tên rồi, cũng nhờ uống thuốc rắn lục mà hết viêm xoang. Còn bà cạnh nhà tui cũng dứt đau khớp kinh niên là nhờ con này”. Rút tiền mua hai “nàng xanh lè” với giá 100.000 đồng, anh Hồ Văn Hy, ở phường 4, thành phố Tuy Hoà, Phú Yên nói với tôi: “Người ta bày, rắn lục đốt thành tro rồi pha nước uống trị bệnh viêm xoang, viêm khớp… rất hiệu nghiệm(!?)”