– Nhưng làm sao chia xa được, tao với mày ở đối diện nhà và đâu có thấy một lý do gì để phải xa nhau đâu? Hay nhà mày sắp dọn đi ? à… hay mày sắp xuất cảnh hả?
Đan lắc đầu:
-Không dọn đi đâu hết, không xuất cảnh gì hết,
-Hay chuyển trường?
-Không chuyển trường gì hết. Nhưng tao thương mày quá và rất lo sợ nếu mất mày.
Đan có nhiều tiền hơn tôi, tôi nhớ lại, đúng là mấy tháng nay đi chơi chung Đan trả tiền nhiều hơn tôi, Đan dành trả chứ không phải như hồi trước mỗi thằng trả một lần. Còn nữa, những buổi trưa qua nhà Đan, hai đứa ôm nhau trần truồng trên giường, Đan nâng niu chiêù chuộng tôi đủ thứ. Tôi đã có cảm giác như mình hoàn toàn thụ động, nằm ngửa ra đó rồi Đan muốn làm gì thì làm. Trong lúc Đan thích sờ mó vuốt ve thân thể tôi từ trên xuống dưới, Đan liếm ngực , hôn hòn dái, bú cặc và nút lưỡi tôi. Còn tôi, tôi chỉ hì hục sục cặc Đan một lúc rồi nằm phè. Đan có nhiều điều bí mật mà càng lúc tôi càng ngạc nhiên, thí dụ Đan có một ông tthuốc nhớt mầu xanh lá cây, khi Đan dùng nó để bôi lên cặc tôi và chỉ cho tôi cách chơi vào đít Đan, nó trơn và nhẹ nhàng . Đan trân người mỗi khi tôi nhịp xuống, có lúc Đan nằm xấp, có lúc Đan nằm ngửa, lúc nào Đan cũng cho tôi những cảm giác sướng ngất. Tôi đề nghị Đan chơi tôi nhưng nó lắc đầu, thật ra, hình như có lần Đan đã thử nhưng vô không được, và tôi la làng vì đau. từ sau lần đó, có lần tôi nói tao rang chiu cho, may cứ chơi đi, Đan lắc đầu không chơi nữa. Nó nói mày bự con thiệt nhung cặc và đít nhỏ xíu. Nhân vật Hồng, vợ tôi bây giờ , lúc đó bán chè ở trước cửa nhà số 19 Kỳ Đồng, Chè ba mầu, chè Xâm bổ Lượng, chè chuối… Có một bữa đi công chuyện cho má về, tối ghé xe lại ăn chè. Hồng hỏi tôi Đan dâu rồi? Tôi nói nó ở nhà, em đi từ trưa tới giờ không gặp nó. Hồng hỏi tôi Đan có bồ chưa? tôi nói chưa, Bữa nào em giới thiệu Đan cho Hồng được không ?
-Giới thiệu? Hai người biết nhau rồi mà , em và Đan ăn chè đây hoài chớ xa lạ gì đâu?
-Không phải quen như vậy, quen làm bạn với nhau kìa…