Tiếng sấm nổ dữ dội và cơn mưa trút xuống, Sĩ tỉnh giấc, thì ra một giấc mộng. Sĩ chạy vội vào nhà. Mẹ Sĩ hỏi con đi đâu mà ướt cả vậy, thay đồ rồi ăn cơm. Sĩ bẽn lẽn như đứa trẻ lấy trộm đồ bị bắt quả tang, chàng chui nhanh vào phòng mình.
Mấy tuần sau, trong khi mẹ Sĩ đi thăm bạn, sĩ nhận được một gói bưu phẩm, tò mò mở ra xem Sĩ được biết là gói đồ còn sót lại ở ngôi nhà cũ bên Virginia, một bao thư rất cũ đư,5c dán thật kỹ. Định đưa lại cho mẹ nhưng cuối cùng Sĩ quyết định xé ra xem, từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên kia, mấy bức ảnh cũ vừa trắng đen vừa mầu. Người trong hình không ai khác hơn là mẹ Sĩ, Lan còn rất trẻ rất đẹp, tất cả các tấm hình đều được chụp trong tư thế thật hấp dẫn và không có mảnh vải nào trên người. Mặt Sĩ đỏ bừng, tim đập thình thịch, cặc Sĩ cương cứng trong quần, định cho tay vào vuốt ve nó, bỗng Sĩ để ý đến một bao thư dán thật kỹ, tò mò Sĩ xé ra xem, một tờ khai sinh của người Thái và tấm ảnh một hài nhi, ờ nhưng sao ngày sinh của đứa trẻ trong hình trùng với ngày sinh của Sĩ. Đứa trẻ hao hao giống Sĩ. Đang suy nghĩ miên man thì mẹ về, Sĩ phải dấu đi.
Sau bữa cơm tối, hình ảnh của những tấm ảnh ban chiều lại đến với Sĩ, nhất là khai sinh của đứa bé, Sĩ hỏi mẹ:
– Con có cái này lạ lắm mẹ muốn xem không?
– Con có cái gì mà bí mật thế.