VN88 VN88

Nỗi Ám Ảnh Tuổi Thơ – Truyện loạn luân bố và con gái

Sau một lúc im lặng, mẹ tôi nói:
– Ừ thì cứ cho là như vậy đi, nhưng công nhận điều đó cũng đâu có giải quyết được việc gì. Có điều chuyện này bất ngờ quá đi. Chị không thể nào tưởng tượng được.
– Em nói ra là có lý do chứ. Đó cũng là bước đầu tiên để loại bỏ những ám ảnh và suy nghĩ lệch lạc cho con trai chị đó. Thôi bây giờ không nói dài dòng nữa, em hỏi chị nè, chị có thương thằng Luân không? Chị có muốn cho nó hết bệnh không?

Ngập ngừng một chút rồi mẹ tôi nói:
– Có chứ, có người mẹ nào lại không thương con.
– Chị có hứa là sẽ giúp em chữa bệnh cho nó không?
– Tất nhiên rồi, nếu chị có thể làm được điều gì, chị không ngại đâu.
– Vậy thì được rồi.
Cô Tâm quay về phía tôi và nói:
– Luân, cháu có muốn cô chữa cho cháu hết bệnh không?
Tôi đáp lí nhí trong miệng:
– Dạ có.
– Vậy thì từ lúc này trở đi, chị và cháu phải nghe theo lời của em, hai người có hứa như vậy không?
Cả tôi và mẹ đều gật đầu.
– Bước đầu tiên là tất cả sự thật phải được nói ra. Cháu Luân, có phải chỉ có hình ảnh của mẹ cháu mới làm cho cháu cảm thấy kích thích về tình dục không?
– …
– Luân cứ nói, mẹ cháu không la đâu. Chị Hồng, chị có hứa là sẽ không la rầy trách phạt cháu chứ. Cô Tâm hỏi mẹ tôi.

Bằng một giọng thì thầm, mẹ tôi nói:
– Chị hứa.
– Vậy thì cháu nói đi. Đừng quên là cháu muốn được khỏi bệnh và cháu đã hứa với cô khi nãy. Cháu trả lời câu hỏi của cô đi.

VN88