2 diễn viên ngoài đời:
Một điều bất ngờ nữa của Xin lỗi… anh chỉ là thằng bán bánh giò chính là kỹ thuật lồng tiếng. Phim Việt vốn yếu trong khoản thu lời thoại ở hậu kỳ, cảm xúc của diễn viên thường không khớp được như thu tiếng trực tiếp. Hơn nữa, điều kiện thực hiện phim ngắn thường hướng các nhà làm phim trẻ chọn cách thu tại hiện trường. Xin lỗi… anh chỉ là thằng bán bánh giò lại quyết định thử thách chính mình bằng việc lồng tiếng và bộ phim thật sự đã thành công. Người xem phim khó lòng phát hiện những sai lệch trong việc khớp tiếng và chúng ta chỉ biết điều này khi xem đến những lời cảm ơn cuối cùng.
Nếu có một điểm thiếu trong Xin lỗi… anh chỉ là thằng bán bánh giò thì đó chính là tác giả đã bỏ qua việc đầu tư cho phần giới thiệu mở đầu cũng như việc chăm chút cho credit phim. Tuy nhiên, đây cũng là hạn chế chung cho cả nền điện ảnh Việt vốn bao gồm cả các tác phẩm bom tấn. Ít nhà làm phim Việt nghĩ rằng việc tạo một phần mở màn (opening sequence) của phim cũng chính là một cách tạo nên thương hiệu cho tác phẩm. Nhưng dẫu sao thì đây vẫn là một tác phẩm rất thành công của chàng sinh viên điện ảnh Phạm Việt Phước và của phim ngắn Việt. Chúng ta thật sự có quyền đặt niềm tin vào sự thăng hoa của điện ảnh nước nhà trong tương lai gần.