VN88 VN88

Phim sec phá trinh chị xuân

Với động tác thật khéo léo, thành thạo, điêu luyện và dứt khoát, hai bàn tay nó luồn ra sau lưng chị rồi bắt đầu mày mò ; chỉ trong vòng một phút sau, hai cái móc sắt nhỏ móc vào hai cái khoen cài bị bung ra, chiếc nịt vú của chị Xuân từ từ lỏng dần, lỏng dần và tuột lệch xuống. Chẳng mấy chốc, nó cầm gọn chiếc nịt vú trong bàn tay phải, lần vào mé trong, để lên trên chiếc áo thun của chị ; sau đó, nó thản nhiên từ từ lần những ngón tay tháo mở từng hột nút nơi chiếc áo chemise màu nâu cũ kỷ mà nó mặc trên người. Hột nút thứ nhất, thứ hai, thứ ba rồi thứ tư, thứ năm ; hai thân áo trước của nó bung ra một cách thận trọng, từ tốn, không hề vội vã chi cả cho đến khi cánh tay phải tuột lần ống tay áo trái ra khỏi cánh tay trái rồi ngược lại, nghĩa là ống tay áo phải rời ra cánh tay phải bởi cánh tay trái. Thật chẳng hiểu tình yêu là thứ gì mà sao cứ mãi dính líu vào cuộc đời Tùng có thể nói rằng chưa hết mối yêu này đã xọ cuộc tình kia ; chiếc áo nó vừa mới cởi ra từ từ được để phủ lên trên cái áo thun của chị Xuân và nó chậm rãi cúi xuống người chị, bắt đầu cuộc khám phá tìm hiểu thiên nhiên đầy hoa mộng nơi thân thể một phụ nữ trinh nguyên. Thực sự, chính xác không còn gì để chối cãi nữa, Tùng chính là người con trai đầu tiên mang tình yêu đến cho chị Xuân và cũng là người khác phái thứ nhất được chị cho phép đụng chạm vào chốn thâm cung huyền diệu bấy lâu nay kín cổng cao tường của chị. Hai bờ môi Tùng lướt nhẹ qua lại nơi hai bầu vú căng tròn, đầy đặn như cặp bưởi non trên cành dưới làn mưa phùn ấm áp và nếu so với hai hòn hỏa diệm sơn thì thật chẳng khác gì ; thật mềm mại tựa bông gòn cứ mãi miết không ngừng rung động, phập phồng, nâng lên hạ xuống theo hơi thở hổn hển gấp rút của chị. Chậm rãi từng chút một, miệng thằng em mở hé ngậm lấy rồi nút nhè nhẹ đầu núm vú phải của con chị đồng thời nó lần bàn tay phải lên mày mò, sờ soạng và nắn bóp bầu vú trái còn lại nơi ngực chị mình ; chị Xuân cảm thấy như toàn bộ thân thể chị đang dần dần mọc lên vô số gai ốc khiến chị nhột nhạt, căng thẳng đến cùng cực. Với cặp mắt nhắm nghiền lại, khuôn mặt chị đờ đẫn như người say rượu còn miệng chị cứ há hốc, man dại vì nỗi niềm hoan lạc sung sướng tột độ do tình yêu giữa chị và thằng em mang đến trao tặng chị ; hai bàn tay chị lúc này sao thật thừa thải, không biết làm chi bây giờ cứ mãi miết vò tới vò lui đầu tóc Tùng làm càng lúc càng thêm rối bù lên nhưng thiệt tình là Tùng chẳng hề để ý gì đến chuyện này cả mà nó chỉ còn biết cái cảm giác mềm mại, ngọt ngào, bùi bùi nơi đầu vú chị ở trong miệng của nó. Đêm mưa này, chỉ trong giây phút mà thôi, chị Xuân đã biết được thế nào là tình yêu, là nhục dục thể xác, là sự kết nối gắn bó giữa hai trái tim của hai người khác phái và tất yếu một điều cơ bản quan trọng, tuy chị cũng thừa biết đây chính là tội lỗi loạn luân nhưng thật chẳng hiểu vì sao chẳng những chị lại không hề bận tâm đến mà trái lại, chị còn nhắm mắt lao vào với tâm trạng đầy háo hức, phấn khích.

Chị hoàn toàn quên mất tất cả, quên bố mẹ, quên anh em ; chị không còn nhớ được điều gì nữa cả ngoại trừ cái chuyện mà chị đang thực hành cùng với Tùng-thằng em họ bạn dì của chị trên chiếc giường gỗ cũ kỷ trong căn lều của dân đốt than bé nhỏ, lụp xụp này. Khuôn mặt thằng em lại ngước lên, âu yếm nhìn vào ánh mắt con chị để rồi làm cầu nối cho hai đôi môi nhẹ nhàng gắn vào nhau sau một hồi do dự tìm kiếm nhau. Vậy là lúc này, coi như chị Xuân và Tùng hai chị em đã hoàn toàn hiểu biết hết về nhau và cũng có thể nói rằng hơn cả những người tình, hai chị em dường như đang muốn trở thành vợ chồng của nhau thì đúng hơn ; đôi môi Tùng lại nhẹ rời khỏi môi chị rồi lần xuống khẽ ngậm nút lấy đầu núm vú trái của chị cùng một lúc với bàn tay trái của nó lần lên sờ soạng bầu vú phải mà nó vừa mới nút chán liếm chê. Đây là cuộc tình thứ hai mươi ba của Tùng với người tình thứ hai mươi trên thế gian còn lắm nỗi oan nghiệt gian truân và lúc bấy giờ, sau một khoảng thời gian chẳng biết là bao lâu, khi đã không còn cảm thấy thú vị gì ở hai bầu vú chị Xuân, nó đã ngồi dậy, lần hai bàn tay kéo dây kéo chiếc quần tây cũ màu xám nó đang mặc trên người xuống rồi nắm lấy hai bên lưng lần lượt cởi hai ống quần xuống hai đùi, đầu gối, cặp giò, hai bàn chân. Thân thể Tùng chỉ còn mỗi chiếc quần đùi vải trắng sọc xanh lá cây, nó cẩn thận gấp chiếc quần tây làm đôi rồi làm bốn để lên mé đầu giường ; còn chị Xuân bỗng cảm thấy hơi ngỡ ngàng khi chị nhận thấy hai bàn tay thằng em đang nắm lấy hai bên lưng chiếc quần thun bông màu xanh dương đã nhàu cũ của chị và tuột lần xuống dưới. Dưới ánh sáng rõ mồn một hắt ra từ ngọn đèn mangxong treo nơi cột lều, theo đà tuột của hai ống quần chị Xuân thì những lớp da thịt trinh nguyên, trắng nõn của chị càng lúc càng lộ dần, lộ dần dưới cặp mắt háo hức của Tùng. Sau khi qua khỏi hai đầu gối chị, hai ống quần tiếp tục trượt dài xuống cặp giò thon dài rồi đến hai bàn chân trắng muốt, mọng nước của chị và tuy trong lòng không mong không muốn nhưng thật không hiểu vì sao chị lại co duỗi nhấc hai bàn chân lên, lần lượt rút ra khỏi hai ống chiếc quần thun. Tùng thận trọng gấp đôi gọn gàng chiếc quần chị Xuân theo hai ống rồi gấp lại thêm một lượt nữa, cẩn thận để lên trên chiếc quần tây của nó. Đêm mưa tuy dữ dội, đầy ắp âm thanh ào ạt, xối xả của nước từ trên trời trút xuống rừng núi, cây cối cũng như vạn vật nhưng thực ra lại rất thanh bình, yên vắng và lặng lẽ, êm đềm cho cuộc tình tội lỗi loạn luân của hai chị em bạn dì Trần Mỹ Xuân và Nguyễn Hùng Tùng.

Phải nói rằng Tùng rất cám ơn con bò cạp núi nào đó hôm trước đã chui vào nhà tắm sau chòi rẫy ngay lúc chị Xuân đang có mặt bên trong ; bỡi lẽ nhờ có nó nên Tùng mới có cơ hội “anh hùng cứu mỹ nhân”rồi nảy sinh tư tưởng yêu thầm nhớ trộm chị từ đó mới nảy sinh mối tình đêm mưa rừng vắng tuyệt đẹp, nên thơ như thế này. Hai bàn tay Tùng bắt đầu mày mò, sờ soạng nắm lấy hai bên chiếc quần lót trắng mỏng manh nơi phần dưới thân thể chị, từ từ chậm rãi tuột dần, tuột dần xuống đùi, qua hai đầu gối, cặp giò và cuối cùng là hai bàn chân ; lại một lần nữa, chị Xuân ngượng ngùng, bẽn lẽn hết nghiêng người qua phải qua trái, lần lượt co duỗi chân trái rồi chân phải để cho thằng em dễ dàng cởi xong quần lót của chị và để lên trên chiếc quần thun. Tuy trong lòng quá đỗi háo hức, mong mỏi một điều gì đó thật quan trọng nhưng Tùng vẫn luôn lộ vẻ thong thả, từ tốn chứ không hấp tấp, vội vàng ; đấy chính là ưu điểm mà nó luôn thể hiện trong bất cứ cuộc tình nào khiến cho tất cả những phụ nữ từng được nó ôm ấp trong vòng tay như cô Tình, chị Hường, cô Lan, chị Hoàng, ….và ngay cả người xa lạ như chị Đào Bến Tre cũng phải suy tôn, thán phục nó huống hồ chi là chị Xuân.

VN88